BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 413

Trong các thứ máu, lão quên được hết, trừ một dòng.
Đao của lão rửa sạch hết các thứ máu, trừ một thứ.
Trong các món nợ máu, còn một món chưa thanh toán.
Hiện tại, phút giây thanh toán bắt đầu. Đúng vào lúc lão đã già, quá già.
Và cũng đến lúc lão già thì lão mới phát hiện ra mình là kẻ có tội. Một

thứ tội đáng sợ mà cũng đáng khinh.

Lão thức ngộ ra mình là con người quá vô sĩ.
Rồi có phải hiện tại lão tự hành hạ, tự dày vò mình cho vơi đi phần nào

hối hận không?

Thái dương chiếu ngày lòng đường phố thị.
Trên đường không một bóng người qua lại. vì nắng nên dân cư rút trong

nhà, hay vì một lẽ khác?

Nhà nhà đều đóng cửa.
Nếu để ý thì tất sẽ thấy nơi kẻ vách, kẽ cửa, có những con mắt mở to,

nhìn thao láo ra đường.

Tất cả những con mắt đều đổ dồn về một cách đích giữa lòng đường.
Cái đích là một chiếc thùng gỗ cao sáu thước. Trong thùng Lộ Tiểu Giai

đang tắm.

Trời nóng bức mà y lại tắm bằng nước nóng. Nước bốc hơi, chỉ trông

thấy hơi nước thôi thì người ta cũng tháo mồ hôi hột.

Bên cạnh thùng nước có giăng dây. Trên đường dây có bộ y phục mới.

Cạnh y phục có thanh kiếm. Cạnh thanh kiếm có bao đậu phộng to.

Y vừa tắm vừa ăn đậu phộng.
Chốc chốc, y gọi mang nước nóng đổ thêm vào thùng.
Người phục dịch cho y lúc đó là Đinh lão tứ và viên thủ quỷ họ Hồ của

quán ăn đầu đường.

Viên thủ quỷ họ Hồ có gương mặt hệt mặt chuột với mấy cọng râu lưa

thưa.

Lộ Tiểu Giai cau mày, hỏi:
- Sao chỉ có hai người? Còn cái lão họ Trần đâu?
Hồ thủ quỷ cười vuốt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.