BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 450

Diệp Khai hỏi:
- Còn các người kia, các hạ biết chứ?
Tiêu Biệt Ly lắc đầiu:
- Chỉ một mình Mã Không Quần biết mà thôi. Tại hạ chỉ biết mỗi cá

nhân có một niềm hận thâm sâu đối với Bạch đại hiệp.

Diệp Khai cau mày:
- Làm gì có cừu nhân đông thế.
Tiêu Biệt Ly cười lạnh:
- Tại hạ không có quyền phê bình người song vẫn có quyền phê bình

đao. Thứ đao đã hóa kiếp vô số cao thủ võ lâm. Thanh đao họ Bạch có thể
nói là một thanh ma đao.

Diệp Khai hỏi:
- Các hạ sợ?
Tiêu Biệt Ly thở dài:
- Tại hạ là con người bằng xương bằng thịt mà. Một con người hữu tình

hữu hoại

mà.
Diệp Khai gật gù:
- Cho nên các hạ sợ Phó Hồng Tuyết, y như sợ Bạch đại hiệp ngày xưa,

bởi các hạ nhận ra thanh ma đao.

Tiêu Biệt Ly cười lạnh:
- Rất tiếc, nó không phải là cái may cho hắn.
Diệp Khai chớp mắt:
- A.
Tiêu Biệt Ly tiếp:
- Bởi vì nó là một thanh ma đao. Ai mang nó thì cuối cùng cũng phải bất

hạnh.

Aâm thanh của lão có vẻ thần bí.
Gần như một lời nguyền rủa.
Diệp Khai rợn mình, cười gượng:
- Tuy nhiên hắn vẫn chưa chết.
Tiêu Biệt Ly trầm giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.