BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 469

Các huynh đệ dưới tay y, sau phút giây kinh hoàng, cùng phẩn nộ thét

lên, cùng nhào tới.

Nhưng, Bạch Diện Lang Trung chận họ lại, đoạn thì thầm bên tai Độc

Nhãn Long mấy câu chi đó.

Độc Nhãn Long hơi thì nghi, sau cùng gật đầu:
- Hay! Hay lắm, có hạng khách như vậy bọn tại hạ chịu lắm. Sợ cũng

không đến, chứ đã đến rồi thì đâu có lý lại chẳng hoan nghinh.

Bạch Diện Lang Trung tiếp nối:
- Tiểu đệ sớm biết đại ca thế nào cũng hoan nghinh mà.
Độc Nhãn Long bước dài đến trước mặt lão nhân, vòng tay cười hỏi:
- Chẳng hay bằng hữu là ai?
Lão nhân buông nhạt
- Các hạ không cần biết lão phu là ai. Chúng ta không phải là bằng hữu

với nhau.

Độc Nhãn Long không hề đổi sắc, vẫn cười, tiếp hỏi
- Chẳng rõ các hạ muốn lưu lại đây bao lâu?
Nữ nhân đáp thay lão nhân
- Các hạ yên trí, chúng tôi chỉ lưu lại đây ba tháng thôi.
Nữ nhân cười tiếp luôn:
- Sau ba tháng, chúng tôi sẽ ra đi. Dù các vị có yêu cầu bọn tôi ở lại một

ngày, bọn tôi cũng không thể ở.

Thực ra, nàng cũng thừa hiểu là chẳng bao giờ người ta cầm bọn này ở

lâu hơn.

Rồi sau ba tháng đó?
Sau ba tháng, cái gì sẽ xẩy ra, nàng không cần hiểu.
Hắn từ từ đi, đi tới, chân tả nhích, chân hữu lết theo.
Tay hắn vẫn nắm chuôi đao, chuôi thanh đoa đen xì.
Hắn đi qua khắp các nẻo đường, hắn không gặp người hắn tìm.
Gặp ai hắn cũng hỏi:
- Có thấy một lão già đi ngang qua đây chăng?
Và ai ai cũng đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.