BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 468

- Lão phu mệt mỏi lắm rồi. Nơi này có vẻ thanh tịnh quá...
Đỗ Lão Hổ cười rợn
- Nếu muốn tìm một nơi để ngủ, thì ngươi đến không đúng chỗ rồi đó. Ở

đây, không có giường, chỉ có quan tài thôi.

Lão nhân không buồn nhìn y nữa mắt, điền nhiên thốt
- Nếu các vị không đáp ứng, thì lão phu xin đi.
Đỗ Lão Hổ cao giọng:
- Đã đến đây rồi, ngươi còn tưởng ra đi nữa sao?
Lão nhân điểm một nụ cười, ẩn ước có vẻ ngạo nghể
- Vậy thì lão phu ở đây chờ.
Đỗ Lão Hổ hỏi
- Chờ cái gì?
Lão nhân buông gọn:
- Tay quyền của các hạ.
Đỗ Lão Hổ bật cười vang
- Thế thì ngươi khỏi phải chờ.
Y xuất thủ ngay, tay quyền bay sang lão nhân.
Quyền của y vừa nah, vừa mạnh lại chẩn.
Lão nhân bất động. Đến mắt cũng không chớp. Lão chỉ cười, nụ cười

biểu hiện sự khinh miệt rõ ràng. Sau đó, lão mới vung tay, không nhanh
lắm.

Khi nắm tay của Đỗ Lão Hổ còn cách mặt lão độ ba tấc, thì tay lão đã

đấm vào sống mũi của y.

Những người hiện diện đều nghe tiếng xương gãy kêu rắc thê thảm.
Chẳng những chiếc mũi gãy mà thôi, cả thân hình trăm cân nặng của Đỗ

Lão Hổ lại tung bay lên, rơi ngoài bốn trượng xa, đạp vào tường, tuột từ
tường xuống đất.

Lão nhân vẫn không hề nhìn đến ý, đưa tay kéo lấy chiếc khăn trong

mình ra, lau máu nơi tay nọ.

Làm cái việc đó, lão lại đưa ánh mắt mông lung, nhìn ra phường trời xa

thẳm.

Độc Nhãn Long biến sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.