BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 496

- Tôi biết!
Phó Hồng Tuyết tiếp:
- Như vậy, ta còn làm khổ ngươi lâu!
Thúy Bình gật đầu:
- Tôi không sợ khổ!
Nàng lôi tay Phó Hồng Tuyết, áp lên mặt nàng, tiếp:
- Chỉ cần công tử đừng khinh phụ tôi thôi, dù công tử bảo tôi chết, tôi

cũng không từ chối!

Phó Hồng Tuyết thở dài:
- Hôm đó, nếu ngươi bỏ đi luôn, ta cũng không trách ngươi!
Thúy Bình đáp:
- Làm sao tôi bỏ đi luôn được! Công tử có lấy roi quất tôi, tôi cũng

không đi!

Phó Hồng Tuyết cười.
Lần đầu tiên, hắn cười tươi!
Thúy Bình cũng cười, thốt:
- Tôi thích nhìn công tử cười vô cùng!
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Ta sẽ thời thường cười cho ngươi nhìn. Nhưng hiện tại...
Thúy Bình hỏi:
- Hiện tại, chưa phải lúc cười?
Phó Hồng Tuyết gật đầu.
Hắn xoay câu chuyện qua đề khác:
- Sao người đó chưa đến?
Thúy Bình đáp:
- Rồi hắn sẽ đến! Hắn không thể không đến!
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Ngươi thấy hắn như thế nào?
Thúy Bình đáp:
- Nhất định là cừu nhân của Lộ Tiểu Giai. Biết rằng Lộ Tiểu Giai ở tại

Bạch Vân Trang, thì làm gì hắn chẳng đến đó?

Bỗng, lời ca từ xa xa vọng đến:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.