BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 505

- Vì tại hạ chỉ biết có một người. Duy nhất một người. Ít nhất thì hiện tại

là vậy.

Tiết Đại Hán thở dài:
- Các hạ có cái số sướng hơn tại hạ nhiều.
Rồi y ca:
- Máu anh hùng chảy vô tận. Đầu kẻ thù rơi vô tận.
Phó Hồng Tuyết thốt:
- Thực sự thì các hạ có số sướng hơn tại hạ nhiều.
Tiết Đại Hán hỏi:
- Tại sao?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Còn gì sướng hơn là có đầu thù mà chặt mãi, chặt vô cùng tận. Rất tiếc

cho tại

hạ...
Aùnh mắt trở nên buồn thảm, hắn tiếp: - Rất tiết cho tại hạ, một cừu nhân

mà cũng chẳng tìm ra. Tiết Đại Hán hỏi:

- Cừu nhân của các hạ là ai?
Phó Hồng Tuyết lắc đầu: - Các hạ bất tất phải biết điều đó.
Tiết Đại Hán chớp mét:
- Biết đâu tại hạ giúp được các hạ thì sao?
Phó Hồng Tuyết trầm ngâm một lúc:
- Lão ấy họ Mã.
Tiết Đại Hán hỏi:
- Mã cái gì?
Phó Hồng Tuyết buông gọn:
- Mã Không Quần.
Tiết Đại Hán giật mình:
- Chủ nhân Vạn Mã Đường.
Phó Hồng Tuyết giật mình:
- Các hạ quen lão ấy?
Tiết Đại Hán lắc đầu, không đáp, chỉ lẩm nhẩm:
- Thảo nào... thảo nào...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.