BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 562

- Tại hạ xem, c ác hạ không giống một ngốc tử!
Diệp Khai gật gù:
- Nhờ vậy, tại hạ mới còn sống.
Lộ Tiểu Giai cười lớn.
Đoạn, y vọt mình đi.
Y vừa khẽ xoay mình, là bóng hình y khuất trong màn đêm vừa buông

mỏng.

Diệp Khai vừa rót thêm rượu, vừa lẩm nhẩm:
- Xem ra, trong năm nay, bọn ngốc tử bắt đầu kém giảm nhân số dần

dần...

Đêm xuống dần dần.
Đèn đã cháy, do tự Diệp Khai đốt lấy.
Trong khách sạn, chẳng có một ai, thiếu nữ vừa rồi, tính tiền rượu cho

Phó Hồng Tuyết, cũng biến mất dạng.

Lúc đèn vừa cháy, thì Phó Hồng Tuyết vừa đến cửa.
Hắn nhìn chén rượu nơi tay Diệp Khai, hiện tại rượu không còn hấp dẫn

đối với hắn nữa.

Diệp Khai hớp một ngụm rượu, nốc rồi, cười nhẹ thốt:
- Tại hạ không cười, bởi vì hiện tại các hạ không thể uống như trước!
Phó Hồng Tuyết nhìn chàng đăm đăm.
Diệp Khai tiếp:
- Tuy nhiên, các hạ có thể vào đây mà ngồi. Nơi đây...
Phó Hồng Tuyết bỗng chận lời chàng:
- Ai bảo ngươi đến đây?
Diệp Khai đáp:
- Tại hạ có đầu óc của mình!
Phó Hồng Tuyết hừ một tiếng:
- Tại sao ngươi luôn luôn chen vào việc của ta?
Diệp Khai chớp mắt?:
- Ai chen vào việc của các hạ?
Phó Hồng Tuyết thốt:
- Vừa rồi ngươi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.