BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 656

Lộ Tiểu Giai không dám đáp.
Người lạ tiếp:
- Tại hạ hy vọng những người bị giết, đều là những kẻ đáng chết.
Lộ Tiểu Giai không dám đáp.
Người lạ chợt bảo:
- Các hạ lấy kiếm đâm tại hạ một nhát đi.
Lộ Tiểu Giai biến sắc:
- Vãn bối... vãn bối...
Người lạ gạt ngang:
- Không nên lấy làm khó khắn. Tại hạ nói gì, là cái đó phải được làm. Vả

lại, tại hạ bảo, thì chẳng bao giờ trách cứ các hạ!

Lộ Tiểu Giai do dự.
Người lạ tiếp:
- Tại hạ không hoàn thủ.
Lộ Tiểu Giai thở phì:
- Tuân mạng.
Người lạ dặn:
- Dùng tận lực đấy nhé! Cứ xem tại hạ như một kẻ đại cừu hận!
Lộ Tiểu Giai đáp:
- Vâng!
Không gian trầm đọng nặng nề. Mọi người đều nín thở.
Kiếm chớp lên. Mũi kiếm xẹt thẳng vào yết hầu của người lạ.
Phó Hồng Tuyết bóp mạnh chuôi đao, mường tượng hắn phát xuất chiêu

công.

Kiếm đó, nhanh như đao của hắn.
Một tiếng vung vang lên, thanh kiếm gãy làm hai đoạn.
Nếu ai tinh mắt, tất thấy đoản côn vung lên, rồi thanh kiếm mới gãy.
Nhưng, ai ai cũng thấy, đoản côn còn nằm y chỗ ấy, bên hông người lạ.
Không ai nghi ngờ người lạ dùng côn.
Thế tại sao kiếm gãy?
Không ai biết tại sao, trừ Lộ Tiểu Giai, cầm đoạn kiếm có chuôi, y đổ mồ

hôi lạnh ướt đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.