BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 667

Người lạ tiếp:
- Dù cho độc đoán, chuyên hành, nhưng y vẫn xem các ngươi là bằng

hữu, y không hề cầm đao đâm lén sau lưng ngươi.

Dịch Đại Kinh cúi đầu:
- Vãn bối không cho rằng bọn vãn bối hành động chính đáng. Vãn bối

chỉ nói, không thể không làm!

Người lạ hỏi:
- Không thể không làm?
Dịch Đại Kinh gật đầu:
- Phải!
Ánh mắt mơ màng, người lạ từ từ thốt:
- Lúc còn thanh thiếu, lão phu cũng có ý nghĩ đó, cho rằng có rất nhiều

việc không thể không làm. Nhưng sau này, dần dần lão phu thể hội sự tình,
trên đời không có việc gì mà con người bắt buộc phải làm, không thể không
làm. Vấn đề là mình phải suy, phải suy thật kỹ.

Phó Hồng Tuyết từ từ cúi đầu.
Như để suy tư.
Người lạ tiếp:
- Chỉ cần ngươi nhẫn nại trong lúc đó thôi. Rồi ngươi thấy ngay việc

không thể không làm đó, nó không còn giá trị đáng cho ngươi làm nữa.

Nghiêm sắc mặt, lão tiếp:
Bất cứ việc gì, cũng có hai mặt. Nhìn một mặt đối với ngươi, ngươi thấy

việc đó là phải. Nhưng nhìn đến mặt kia, ngươi thức ngộ lầm! Tại vì ngươi
chỉ trông sự việc ở một mặt thôi!

Dịch Đại Kinh thốt:
- Nhưng...
Người lạ chận lời:
- Các ngươi muốn giết Bạch Thiên Vũ, là vì y không để cho các ngươi có

tư tưởng nào. Nhưng các ngươi hành động như vậy, có phải là chẳng khác
gì y không?

Dịch Đại Kinh lộ vẻ buồn:
- Có thể là bọn vãn bối sai lầm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.