BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 672

- Giết người, là việc dễ. Tha người, là việc khó! Nhất là tha một cừu

nhân!

Diệp Khai nghe nhói ở tim, đồng thời có ngọn gió mát quét vào lòng.
Chàng nân chén uống cạn rượu.
Người lạ cũng cạn chén rượu. Lão thốt:
- Từ lâu, lão phu không uống rượu nữa. Trước kia, lão phu có tửu lượng

đáng kể lắm. Nhưng sau này...

Lão không thốt tiếp.
Diệp Khai không hỏi.
Chàng thấy trong ánh mắt lạnh lùng của lão, hiện lên tình cảm phức tạp,

điều đó chứng tỏ lão không hẳn là vô tình như giang hồ truyền thuyết.

Ngưng câu nói dở chừng, lão mơ màng, hồi ức dĩ vãng xa xăm...
Đinh Vân Lâm chợt hỏi:
- Tiền bối có phải là A...
Người lạ mỉm cười:
- Là A Phi? Người ta gọi lão phu như vậy đó, ngươi cứ gọi theo đời!
Đinh Vân Lâm hỏi:
- Tôi có thể kính tiền bối một chén rượu?
Người lạ gật đầu:
- Có thể!
Đinh Vân Lâm uống liền.
Được đối ẩm với A Phi, dù chỉ một chén, cũng là một sự kiện thuộc thần

thoại

rồi!
Nàng tiếp:
- Giang hồ truyền thuyết, tiền bối xuất thủ cực nhanh! Mãi đến bây giờ,

tôi mới tin là truyền thuyết đúng!

Người lạ thốt:
- Còn một người, xuất thủ nhanh hơn lão phu!
Đinh Vân Lâm hỏi:
- Ai?
Người lạ đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.