BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 670

Diệp Khai điềm nhiên:
- Cau đó, các hạ nên nói với Phó Hồng Tuyết.
Dịch Đại Kinh tiếp:
- Vô luận là nói với ai, tại hạ nói lời thật, toàn là lời thật.
Y nhắm mắt lại, không nói gì nữa.
Người lạ nhìn Diệp Khai, rồi nhìn Phó Hồng Tuyết, thốt:
- Y nói thật đấy!
Không ai nói gì. Không ai phủ nhận.
Người lạ lại nhìn Phó Hồng Tuyết, thốt:
- Lão phu đưa y đến đây, để cho y nóisự thật, chứ không để cho ngươi

giết y.

Lão không dùng giọng sáo nữa, xưng tại hạ, gọi các hạ.
Bởi, thân phận của lão đã lộ rồi.
Phó Hồng Tuyết nhìn Dịch Đại Kinh. Hắn cảm thấy thống khổ hơn Dịch

Đại Kinh.

Người lạ tiếp:
- Y đã nói sự thật cho tất cả nghe rồi. Chúng ta không ai có đủ tư cách

phán đoán lỗi về bên nào.

Phó Hồng Tuyết có đủ tư cách hay không?
Người lạ tiếp:
- Nhưng đích xác y có vay nợ tiền nhân của y. Y cũng đã trả rồi, nếu

ngươi cho là chưa đủ, thì có thể tùy thời ngươi giết y. Hiện tại, y không còn
năng lực phản kháng.

Đêm tàn dần.
Ngày sắp trở về trong chốc lát.
Phó Hồng Tuyết bóp cứng chuôi đao, mồ hôi lạnh đẫm ướt lòng bàn tay.
Người lạ không nói một tiếng nào.
Hạ thủ? Buông tha?
Ai ai cũng chờ xem thái độ của hắn.
Cuối cùng, hắn thốt:
- Ta không giết ngươi, bởi ngươi không xứng đáng. Nhưng nhất định ta

không dung thứ Mã Không Quần. Lão ấy chẳng những là bằng hữu, mà còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.