BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 818

Con người của y vừa thanh tú vừa ngạo mạn, vận y phục xa xỉ, trong tay

áo lại có khăn thêu tuyệt đẹp, nơi ngón tay có đeo nhẫn to bằng ngọc.

Những thứ đó làm cho Phó Hồng Tuyết càng đố kỵ y hơn.
Nam Cung Thanh cũng nhìn lại hắn, chờ nghe hắn đáp.
Hắn vẫn nín lặng. Nam Cung Thanh hỏi luôn:
- Các hạ không còn lời gì để nói?
Bỗng, Phó Hồng Tuyết thốt:
- Còn một câu!
Nam Cung Thanh điềm nhiên:
- Cứ nói!
Phó Hồng Tuyết tiếp:
- Tại hạ khuyên các hạ trở về nhà gấp, lo liệu việc cải hôn, tìm một nơi

khác mà đính ước.

Nam Cung Thanh biến sắc:
- Tại sao?
Phó Hồng Tuyết lạnh lùng:
- Chỉ vì, người vị hôn phu của lịnh muội không còn sống bao lâu nữa.
Hắn từ từ đặt tay lên mặt bàn, bàn tay vẫn cầm chắc chuôi đao.
Nam Cung Thanh đột nhiên kêu lên thất thanh:
- Ngươi!
Phó Hồng Tuyết lạnh lùng:
- Ta!
Nam Cung Thanh tiếp:
- Ta có nghe nói đến ngươi! Mấy tháng nay ta luôn luôn nghe nói đến

ngươi.

Phó Hồng Tuyết thản nhiên:
- Ạ!
Nam Cung Thanh tiếp:
- Người ta nói ngươi như một thứ ôn dịch, đến địa phương nào là gieo tai

tác họa tại điïa phương đó.

Phó Hồng Tuyết khẽ cười:
- Có gì nữa không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.