BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 84

Họ nghĩ, dù sao, ở lại cũng được an toàn hơn là đi hoang ngoài đồng

vắng, lúc đêm sâu.

Đi hoang như vậy, chẳng những không vào thành kịp, phải ngủ bờ, ngủ

bụi, mà còn lắm bất ngờ xảy đến.

Khách rời đại sảnh, chỉ còn lại một mình Công Tôn Đoạn tự rót, rót đầy

chén rượu, uống cạn lại rót đầy, đầy rồi lại cạn.

Đêm còn dài, ngày chưa đến gấp.
Không một tiếng động, ngoài tiếng gió hất cát tung lên cành lá, kêu rì

rào, mường tượng tiếng đao nạo xương, rào rào!

Bốn bề tịch mịch.
Đêm trăng tại Biên thành, gợi niềm sầu xứ cho khách viễn du, lãng tử

nào chẳng xúc động tình hoài? ...

Vân Tại Thiên xách ngọn đèn lồng, đi trước dẫn đường.
Phó Hồng Tuyết lết chân như lúc nào, từ từ bước cố đi sau cùng.
Y có ý đi sau, người khác cũng không muốn đi trước. Diệp Khai ở trong

số người thích đi sau, nên chậm chân lại.

Phó Hồng Tuyết tiến lên, song song với Diệp Khai.
Diệp Khai chợt cười, thốt:
- Tại hạ không tưởng nổi tạisao các hạ chịu ở lại đây.
Phó Hồng Tuyết bâng quơ:
- Ạ?
Diệp Khai tiếp:
- Vạn Mã Đường mời chúnt ta đến đây đêm nay, là có ý muốn xem có

hay không có người chẳng chịu lưu lại.

Phó Hồng Tuyết đáp:
- Các hạ đâu phải là người trong Vạn Mã Đường!
Diệp Khai mỉm cười:
- Nếu tại hạ là Đường chủ thì cũng khong làm khác hơn y. Vô luận là ai,

khi có ý muốn tru lục toàn gia của người nào đó, chỉ sợ không thích lưu lại
nhà người đó!

Chừng như sợ câu nói chưa đủ nghĩa, chàng bổ túc luôn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.