BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 86

gì!
Công Tôn Đoạn đập mạnh tay xuống bàn, cao giọng thốt:
- Không say rồi sao? Chẳng lẽ không say mới đỡ tức uất.
Vạn Mã Đường chủ lắc đầu.
- Không phải là cái tức, mà chỉ là kiên nhẫn, là nhẫn nại, vô luận là ai,

cũng có lúc phải nhẫn nại! Tình thế bắt buộc mà!

Tay cầm chén rượu, tay run, rượu trong chén tràn ra, hắn nhìn những

mảnh của chiếc chén do hắn chém vỡ.

Đoạn hắn cười lạnh thốt:
- Nhẫn nại! Ba mươi năm qua, thuộc hạ theo Đường chủ, cùng Đường

chủ vào tử ra sanh lắm độ, giao tranh với địch trước sau hơn một trăm bảy
mươi trận lớn nhỏ, máu chảy một số lượng đủ làm cho một người chết
ngộp, hiện tại Đường chủ còn bảo thuộc hạ phải nhẫn nại thêm! Nhẫn nại
bao nhiêu lâu nữa? Ba mươi năm dài, chưa đủ sao! Đường chủ còn bảo
thuộc hạ cố chịu đựng thêm, khi cái gã tiểu tử thọt chân lê gót đến đây!

Vạn Mã Đường chủ thở dài:
- Ta biết ngươi chịu đựng cực độ rồi! Ta...
Công Tôn Đoạn chận lời:
- Đừng nói nữa! Thuộc hạ hiểu ý tứ của Đường chủ rồi! Hiện tại, Đường

chủ có gia đình, có vợ, có con, cho nên hành sự không táo bạo như thuở xa
xưa! Đường chủ vì gia đình mà phải dè dặt? ...

Hắn đập tay xuống bàn, cười lạnh tiếp:
- Thuộc hạ bất quá chỉ là một tiểu tốt vô danh trong Vạn Mã Đường, một

phần tử tầm thường, dù cho phải vì Tam Lão Bản cam tâm nhẫn nại thì
cũng họp đạo nghĩa chứ có sao đâu!

Vạn Mã Đường chủ ngưng ánh mắt nhìn hắn. Ánh mắt ẩn ước chứa đựng

niềm thương cảm lẫn lộn với sự căm hờn.

Lâu lắm, y mới thốt:
- Ai là Tam Lão Bản? Ai là tiểu tốt vô danh? Cái sự nghiệp này là do

công sức của chúng ta dựng lên chung, dù cho cốt nhục đồng bào, cũng
không thân hơn như tình của chúng ta dành cho nhau! Những cái sẵn có tại
đây, ngươi có quyền hưởng nửa phần, bất cứ ngươi muốn cái chi, cũng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.