BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 136

hận. Thêm nữa lúc đó tôi vẫm ôm hy vọng là con trai tôi, thằng Jacob, ít
nhất cũng sẽ được hưởng 1 fần gia tài đó .
Bà ngừng lại, ngập ngừng đôi chút rồi nói tiếp:
_ Và tôi choáng váng biết bao khi biết chồng tôi đã có vợ cả . Đó là 1 fụ nữ
quý tộc xinh đẹp ở thành phố New Orleans. Bà ấy bị chết trong lần sinh
thằng Giles. Chồng tôi đã yêu bà ấy trước khi gặp tôi . Cho đến nay tôi vẫn
chưa rõ ông ấy có yêu tôi như tôi yêu ông ấy không. Hồi ấy 2 chúng tôi
đang chung sống ở New York thì ông ấy hấp tấp bỏ về đây bởi ông cụ thân
sinh ông ấy ốm. Ông ấy bảo về để trông nom đồn điền nhưng tôi không tin.
Cho đến nay tôi vẫn không tin và sẽ không bao giờ tôi tin.
_ Tất nhiên là ông nhà yêu bà rồi . Ông ấy có cưới bà hẳn hoi chứ?_
Alexandra thương cảm hỏi .
Bà Eleanor mỉm cười buồn bã:
_ Có . Ông ấy có cưới, nhưng tôi không còn gì làm cuả hồi môn cho ông ấy
cả: không tiền, không có dòng dõi quý tộc, như bà vợ trước cuả ông ấy .
Tôi nghĩ rằng ông ấy có yêu tôi . Đúng thế không nhỉ?
Alexandra gật đầu nói:
_ Tất nhiên rồi . Hồi trẻ bà đẹp lắm kia mà .
_ Đúng. Hồi trẻ tôi rất đẹp. Ông ấy mê làn tóc vàng và cặp mắt xanh cuả tôi
. Ông ấy đã ngán kiểu mắt đen cuả fụ nữ ở đây và rất thích kiểu sắc đẹp cuả
tôi .
Alexandra dè dặt hỏi:
_ Sau đấy cuộc sống cuả bà dễ chịu chứ?
_ Kể ra thì cũng yên ổn. Mà cũng có thể nói là không hay ho gì hết. Cô biết
không, đồn điền và tất cả những thứ gì trong đồn điền này đều truyền lại
cho con trưởng. Tục lệ xưa nay cuả dòng họ này là như vậy . Mà bây giờ
thì cuả cải đó cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, nếu thuế cứ tăng vọt mãi lên
như thế này .
_ Bà nói gì tôi chưa hiểu?
_ Tôi bảo rằng nếu cứ kiểu đánh thuế khủng khiếp như hiện giờ cuả bọn
"chính khách va ly" thì chúng tôi đành bỏ hoang đồn điền thôi .
Alexandra ngạc nhiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.