BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 147

nàng tự ái và rất bực.
Ông cụ quay mặt đi, như thể không muốn nhìn hình dạng ghê tởm cuả
nàng.
Ông cụ nói giọng khinh bỉ:
_ Bọn dân miền Bắc đêù như thế cả, không được ai dạy dỗ cách ăn nói cư
xử lễ fép với người trên.
_ Thưa cha ... Eleanor định nói .
_ Thôi được, nếu cô ta định làm thay chân con sen ở nhà này thì cũng được.
Ta tin rằng bọn dân miền Bắc khốn kiếp ấy dù sao cũng biết thân fận cuả
chúng_ ông cụ nói, mắt vẫn không thèm nhìn Alexandra_ Vậy thì cô tiếp
thức ăn cho mọi người đi kẻo nguội hết.
Alexandra không tin và tai mình nưã . Tại sao lại có ông già khó chịu đến
như vậy? Nàng muốn cầm điã thứa ăn quăng vào bộ mặt vênh váo đáng
tởm kia rồi đi ra . Nhưng nàng lại nén nhịn, hít 1 hơi thật dài, bắt đầu mở
vung các tô thức ăn.
_ Để tôi giúp cô 1 tay_ bà Eleanor đứng dậy nói .
_ Không, bà để mặc tôi, bà Eleanor. Tôi làm lấy được và sẽ làm tốt. Lúc
nãy bà xếp ghế đã là đủ mệt lắm rồi . Bà đang yếu sức cần fải nghỉ ngơi .
Cụ Jarmon lên tiếng, giọng ra lệnh, mắt chăm chú theo dõi cách Alexandra
làm:
_ Cứ để cô ấy tiếp thức ăn cho mọi người nếu cô ấy thích làm. Chúng ta
không thể nuôi không 1 kẻ miền Bắc được. Fải cho nó làm để nuôi cái
miệng cuả nó .
Alexandra thấy bà Eleanor cúi gằm xuống . Lúc này nàng mới thấy bà đã
fải chịu bao đau khổ, nhục nhã trong cái gia đình vênh váo, khinh người
này . Nàng thầm nghĩ, cái gì đã khiến bà fải cam chịu tất cả nỗi sỉ nhục kia
suốt ngần ấy năm trời . Bởi rõ ràng ở đây bà bị mọi người ghét bỏ cũng như
họ căm ghét người miền Bắc, nói chung, những "kẻ" đã xóa bỏ những ưu
quyền cuả họ với tư cách chủ nô .
Alexandra đặt các tô thức ăn ra giữa bàn . Nàng không định sẽ múc ra cho
từng người. Nàng đã quá mệt, và nàng thấy cũng không cần thiết làm như
thế . May thay, mỗi người đều ngồi ở 1 góc chiếc bàn lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.