BIỂN VẪN LẶNG YÊN - Trang 59

- Em muốn tắm liền. Anh thấy chưa, trời không nắng và biển rất

lặng yên.

Biển hiền hòa không một gợn sóng. Bảo Anh ngả mình lên cái phao

mê mải nhìn lên khoảng trời xanh mênh mông hiền dịu.

Bé Quyên đi với ba. Con bé có vẻ sợ hãi níu tay Quân đòi bế:
- Ba ơi, nóng cái chân lắm, ba ẵm con đi.
Quân bồng bé Quyên lên, chỉ cho nó thấy cái phao cùng Bảo Anh

đang trôi lờ lững.

- Con thấy mẹ chưa, ra tắm với mẹ nghen.
Bảo Anh đưa tay ngoắc ngoắc. Quân bồng nó tiến về phía Bảo Anh,

con bé thích thú đạp lia lịa hai chân dưới nước:

- Mẹ ơi coi con nè, con biết bơi rồi nè, con có giống con cá không

mẹ?

- Con giỏi lắm. Con có thích tắm biển không?
- Ở đây nhiều nước, tắm thích hơn cái chậu của cô Lan.
Câu ví von của bé Quyên khiến hai vợ chồng cùng cười. Quân đưa

mắt nhìn vợ, Bảo Anh mặc bộ bikini màu xanh đậm phơi bày tất cả
những đường cong trên cơ thể. Trông Bảo Anh vẫn thon thả, đầy
khiêu gợi. Quân buột miệng:

- Em đi một mình, chắc nhiều anh vẫn lầm tưởng em còn con gái.
Bảo Anh nói khảy:
- Đàn ông các anh tinh khôn lắm, chỉ có phụ nữ mới hay nhầm lẫn.
- Không phải đâu, nếu không phải là chồng em thì anh cũng nhầm

đấy và anh sẽ tán tỉnh ngay...

- Anh giỏi quá, mà em thì tin rằng anh đứng đắn.
- Chẳng lẽ anh lại không đứng đắn?
- Điều đó anh biết hơn em.
- Anh mới nói vậy mà em đã qui chụp rồi. Dạo này anh thấy em

không được dịu dàng với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.