BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 12

Mỗi lần Cố Thừa Đông trở về, chuyện đầu tiên anh làm đều là tắm. Đó là

việc tẩy rửa hết mùi đàn bà trên người đi. Dù sao suy nghĩ như vậy cũng ít
nhiều khiến trong lòng cô vui vẻ. So với việc bản thân cô không nhớ tới
anh, thậm chí muốn chọc tức anh, thì suy nghĩ kia có thế khiến cô cảm thấy
cân bằng.

Cửa phòng tắm mở ra, hình như người mở rất cố sức. Cơn buồn ngủ của

cô bị đánh đuổi, cô thật chán ghét cái lí do của anh.

Chăn bị ai đó kéo xuống đến ngực.

“Hóa ra còn chưa ngủ.” Giọng nói của anh mang theo ý mỉa mai, “Chờ

anh?”

Thật sự đúng là coi cô như phi tử đang chờ anh ta trở về?

“Đúng vậy, chờ anh.” Cô đã sơm biết, muốn không cho đối phương được

như ý thì chỉ có thể kích ngược trở lại.

“Vậy chúng ta thực đúng là có thần giao cách cảm rồi!”

Vốn dĩ Cố Thừa Đông về nhà không có báo cho cô biết trước.

Cô hừ lạnh một tiếng, không đáp lại.

Có điều, Cố Thừa Đông chui vào chăn, cơ thể mới tắm xong còn ẩm ướt,

cho nên chạm vào người cô khiến cô khẽ run lên một chút. Cô không có
thói quen lõa thể lúc đi ngủ nhưng lại mặc đồ ngủ khá mỏng. Thói quen này
từ ngày mai có thể sửa được rồi, bởi vì Cố Thừa Đông thò tay vào trong áo
ngủ của cô, khẽ bật cười trong bóng đêm.

“Thực ra, anh không cần miễn cưỡng chạm vào tôi.” Giọng nói của

Dương Cẩm Ngưng vang lên trong bóng đêm, không lớn, nhưng đủ để cho
người nọ nghe rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.