BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 231

Nhưng Cố Thừa Đông lại bị Cố lão gia gọi vào trong phòng nói chuyện

riêng. Dương Cẩm Ngưng cũng làm như không có liên quan, Cố Hoài Đông
nhìn thấy vậy thì lập tức thay đổi sắc mặt, ngay cả lời nói cũng mang theo
chút châm chọc.

Cố Thừa Đông theo ông nội vào phòng. Căn phòng lịch sự tao nhã, trưng

bày rất nhiều sách đã không còn xuất bản nữa,bìa sách đã ố vàng, trên
tường treo không ít những bức tranh của các họa sĩ nổi tiếng, tất cả đều
được vẽ bằng mực tàu.

Cố lão gia đứng trước cửa sổ, “Ông nhớ rõ ràng đã nhắc nhở cháu.”

Cố Thừa Đông không có biểu tình gì. Ông nội còn dạy dỗ anh nhiều hơn

cả bố anh dạy dỗ anh. Cảm tình của anh đối với ông nội cũng nhiều hơn đối
với bố. Cho dù ông nghĩ thế nào, anh cũng tuyệt đối không tỏ ra bất mãn
trước mặt ông: “Vậy chuyện này mình cháu sẽ xử lý.”

Cố lão gia nghĩ đến quá khứ, “Thừa Đông, trả lời ông nội. Có phải cháu

oán giận ông?”

Vì sao anh vừa trở về liền lập tức kết hôn với Dương Cẩm Ngưng, người

biết chuyện vô cùng ít, hơn nữa cũng không quá rõ ràng. Đây được coi như
là chuyện mà Cố lão gia làm quyết liệt nhất cả đời này.

“Ông nội, đều đã là quá khứ.” Chuyện quá khứ, anh không muốn nhắc

lại.

“Không phải ông cố chấp, nhưng cô gái kia, thực sự không thích hợp.”

Không phù hợp với sự chờ mong đối với một người nắm quyền Cố gia
trong tương lai. Cho dù cô ta có ưu tú thế nào, chỉ cần liếc mắt, ông cũng
nhận thấy đó không phải là một người đơn giản.

“Cháu hiểu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.