BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 355

“Anh làm sao vậy?” Nụ cười cứng lại trên bờ môi của cô.

Cô Thừa Đông im lặng gạt bàn tay đang chuẩn bị lại sờ lên người mình

ra: “Sao còn chưa đi?”

Đi? Cô ngơ ngác nhìn anh. Anh bảo cô đi, hóa ra không phải nghĩ tới sự

an toàn của cô, mà là giúp cô đạt được ý nguyện? Cô đã quá nhiều lần đã
muốn bỏ đi, anh đương nhiên sẽ không giữ lại. Dù sao cô cũng chỉ là một
người phụ nữ mà thôi, anh cần gì cứ phải tâm tâm niệm niệm mong cô quay
về. Cô muốn đi, thì anh cho cô một cơ hội.

Động cơ của cô, vĩnh viễn nằm gọn trong tầm mắt của anh. cho dù cô

muốn làm cái gì anh cũng cao ngạo nhìn cô chơi đùa. Lúc nào tâm trạng
anh vui vẻ thì anh sẽ giúp cô, lúc anh không vui, anh sẽ giày vò cô.

Cô cắn chặt môi, trong phút chốc sự ghê tởm anh lại quay về trong đầu

cô.

“Tôi đi ngay bây giờ!” Sau khi sống sót, so đo càng nhiều. Cô xoay

người rời đi, đi rất nhanh, cũng rất cố sức, chân bị cây cỏ quấn lấy, cô
không gở ra được, trong lòng bực bội, kéo mãi, rồi dùng chân đạp ra.

Cô đứng tại chỗ hờn dỗi, suy nghĩ vì sao câu nói đầu tiên của anh lại khơi

dậy sự tức giận của mình như vậy?

Bản thân cô trở nên vô dụng như vậy từ khi nào?

Cô dừng vài giây, xoay người, phát hiện Cố Thừa Đông vẫn đứng ở đó.

Đúng vậy, anh cho cô cơ hội, là chính cô tự chạy về, tự khiến bản thân mình
tức giận?

Cô đi đến trước mặt anh, phát hiện trước ngực anh đỏ sẫm.

“Anh bị làm sao vậy?” Anh hình như bị thương ở đâu đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.