BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 468

tin sáng sủa giả dối của bản thân, còn mặt âm u xấu xí kia, cô không hy
vọng chia sẻ với bất cứ kẻ nào. Dưới một cơn mưa như thế này, người phụ
nữ ngốc nghếch đáng thương kia ở trong phòng vừa khóc vừa cười, tay ôm
một đống quần áo cũ, miệng lẩm bẩm: tôi có con trai, tôi có con trai rồi…

Thấy bộ dạng Dương Cẩm Ngưng như vậy, Cố Thừa Đông cũng không

nói gì thì thêm nữa. Không biết xe đã đi được bao lâu, anh mới thấy cô tỉnh
táo trở lại: “Đang đi đâu thế?” Hình như không phải đường về nhà.

“Mưa lớn quá, tới đằng kia ngủ tạm một đêm.” Ánh mắt của anh rơi trên

mặt cô: “Không phải khách sạn.”

Tâm trạng phiền muộn của cô dường như đã thuyên giảm, cô gật đầu.

Lúc này cô mới nhớ tới, nơi này chính là nơi mà mấy tờ báo kia đã đưa

tin – nơi ở bí mật bên ngoài của Cố Thừa Đông – biệt thự dành cho một
người khác, lại còn đặc biệt nhấn mạnh là “sào huyệt tình yêu” của anh và
người trong lòng anh.

Nghĩ vậy, Dương Cẩm Ngưng chợt thấy lòng nhẹ nhõm hẳn đi.

Nơi đây thật sự là nơi ở bên ngoài của Cố Thừa Đông, đương nhiên

người ta miêu tả cũng không sai. Nơi này vốn là nơi anh dự định sống sau
khi kết hôn, hơn nữa, tòa biệt thự này còn đặc biệt có ý nghĩa với anh – là
thứ mà anh dùng số tiền đầu tiên trong đời tự mình kiếm được để mua. Sự
hưng phấn năm ấy, sau này cho dù có bao nhiêu thành công cũng không
thay thế được.

Cố Thừa Đông chạy xe vào gara rồi đưa Dương Cẩm Ngưng vào nhà.

Điều kiện tiện nghi trong căn nhà rất tốt, nhưng hiện giờ Dương Cẩm

Ngưng hoàn toàn không có tâm trạng nghiên cứu những thứ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.