BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 489

“Cảm giác lừa mình dối người thế nào?” Hình như Diệp Vãn Hi vừa hừ

lạnh một tiếng, rõ ràng là đang mỉa mai cô, “Biết chồng mình có một tình
yêu khác cảm thấy sao? Tôi không ngại nghe cô chia sẻ đâu.”

Dương Cẩm Ngưng trầm mặc vài giây mới lên tiếng: “Cuốn nhật ký và

số thư đó là cô gửi đến?” Lúc này cũng có thể hoàn toàn khẳng định như
vậy được rồi, tất cả những thứ có liên quan tới Suzie e rằng chỉ có thể là
Diệp Vãn Hi đưa ra mà thôi.

Diệp Vãn Hi chỉ cười, ngầm thừa nhận.

Dương Cẩm Ngưng cắn môi: “Rốt cuộc thì cô muốn làm gì? Không phải

là muốn noi theo tấm gương của mẹ mình đấy chứ?” Quả nhiên, “tiểu tam”
cũng có thể trở thành một “truyền thống vẻ vang” để kế thừa.

“Tôi muốn làm gì ư?” Diệp Vãn Hi vẫn đang cười, nhưng là cười một

cách cay đắng, “Cảm thấy mình mãi mãi không sánh bằng người khác, mùi
vị thế nào? Tôi chính là muốn để cô nếm thử một chút cái mùi vị ấy. Người
Cố Thừa Đông yêu chỉ là Suzie, vĩnh viễn sẽ không phải là cô, Dương Cẩm
Ngưng.” Cô ta nói những lời này, thực ra cũng là tự nói với chính mình.
Người mà Cố Thừa Đông yêu chỉ có thể là Suzie, không phải Dương Cẩm
Ngưng, càng không phải Diệp Vãn Hi cô.

“Một người chết, cô cho rằng cô ấy có thể đấu lại tôi ư?”

“Vậy chúng ta đánh cược đi! Tôi dám chắc Cố Thừa Đông mãi mãi chỉ

yêu một mình Suzie.

Dương Cẩm Ngưng cảm thấy có gì đó rất lạ, nhưng không thể nói rõ là lạ

ở đâu: “Cô lại muốn làm gì nữa?”

“Cô sẽ biết ngay thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.