BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 547

Tới nghĩa trang, cô biết rõ vị trí mộ Tô Tây. Cô đứng rất xa, đã nhìn thấy

anh đứng đó. Người cô luôn muốn nói chuyện, nhưng lại không thể nói
được gì.

Cô vẫn đứng yên.

Hình như có một định lý thế này, nếu anh yêu một người, kể cả khi người

đó cách xa anh, anh vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được sự tồn tại của cô ấy.
Cô không biết điều này có đúng không, nhưng cô biết, anh không hề quay
đầu lại.

Cô đứng lặng, tự cười với mình.

Giờ phút này, cô không còn muốn giải thích gì với anh nữa. Cứ để anh

muốn thế nào thì muốn, dù sao dựa vào những gì anh làm có thể thấy, người
quan trọng nhất trong lòng anh vẫn là Tô Tây. Cho dù cô có cố gắng thế
nào, cùng lắm cũng chỉ có thể trở thành Tô Tây thứ hai, sau đó vĩnh viễn
sống dưới cái bóng của cô ấy.

Cứ như vậy đi, trước giờ cô luôn là một người quyết đoán, cho dù cô biết,

lần này trái tim thật sự rất đau.

Nếu nói trong cuộc sống, cô từng “nghiện” rất nhiều người, thì Cố Thừa

Đông chính là kẻ cô nghiện nhất. Thật tốt! Kể cả kẻ mình nghiện nhất cô
cũng có thể từ bỏ, có thể buông tay. Sau này, cô không cần lo lắng sẽ bị
người nắm được điểm yếu, chân chính làm một kẻ không sợ trời không sợ
đất.

Đây là một chuyện tốt, một chuyện cực kì tốt.

Nhưng tại sao, cô chỉ cảm thấy ngực mình càng ngày càng đau?

Cô không biết Cố Thừa Đông nói gì với Tô Tây, có lẽ là hoài niệm, cũng

có thể là than thở. Cô không biết, cũng không muốn biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.