BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 619

chủ quán thì đang tìm tiền lẻ trả lại.

“Đẹp bằng mẹ không?” Dương Cẩm Ngưng nhíu mày, hỏi.

Nhóc con liếc mắt nhịn chị gái xinh đẹp một cái, sau đó quay sang nhìn

mẹ, “Ai cũng đẹp. Nhưng ngày nào con cũng được nhìn mẹ, còn chị kia
không phải ngày nào cũng thấy.” Ý là bé nhìn Dương Cẩm Ngưng nhiều rồi
thành nhàm chán.

“Lần sau nhớ đừng gọi là chị. Cô ấy tương đương dì con đấy!” Dương

Cẩm Ngưng nhất định không chịu nhận là mình đang ghen.

Nhóc con chu miệng, “Không phải mẹ nói đừng dễ dàng gọi người khác

là dì sao? Sao bây giờ lại quên rồi?”

“Con mà nhiều lời nữa, hôm nay không cho xem phim hoạt hình.”

“Cậy lớn bắt nạt bé.”

“Mẹ cậy lớn bắt nạt bé đấy! Nhân dịp con còn nhỏ mà bắt nạt, tránh đến

khi lớn rồi không bắt nạt được.” Đấu khẩu với một đứa trẻ như vậy, Dương
Cẩm Ngưng cũng tự thấy mình thật nhỏ mọn, nhưng mà không nhịn được
a!

Lúc này, nhóc con vẫn nhìn chằm chằm chị gái xinh đẹp kia, mãi đến khi

chị gái lên xe mới không nhịn được thở dài, “Chú kia cũng đẹp trai quá!”

“Sao con không gọi là anh?” Dương Cẩm Ngưng nói xong cũng nhìn về

phía cô gái ấy, khi nhìn sang gương mặt đàn ông bên cạnh, vẻ mặt lập tức
đóng băng. Hay tay cô lỉnh kỉnh túi lớn túi nhỏ, vẫn muốn xông lên nhìn
cho rõ, gương mặt ấy, hung hăng đánh vào nơi mềm mại nhất trong trái tim
cô. Mãi đến khi thấy cô gái bên cạnh đưa một chai nước cho anh, anh dịu
dàng nở nụ cười, cô mới cảm thấy như có thứ gì đó nghẹn ứ nơi cổ họng,
chỉ biết nhìn chằm chằm cảnh thân thiết ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.