BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 724

Ban đêm, tiểu quỷ bị tiêu chảy, vừa khóc vừa kêu đau bụng. Cố Thừa

Đông lập tức trở dậy, ôm lấy con gái vừa vỗ về vừa . Sau khi hõi rõ ràng,
anh vừa mặc quần áo vừa gọi điện thoại. Nhưng anh không gọi 120 mà lại
gọi cho Dương Cẩm Ngưng.

Tiếc là, cô không nhận điện thoại.

Sáng hôm đó, Dương Cẩm Ngưng đang buồn bực vì không thấy tiểu quỷ

đánh thức, nhìn nửa giường trống trơn mới chợt nhớ ra con gái đã đi chơi.
Cô buồn bực, không biết con gái có nhớ mình không, không biết nó có đòi
ăn đòi chơi linh tinh không, không biết nó có ngoan không, có gây ra
chuyện gì không… càng nghĩ càng lo lắng. Thế mà con bé không có lương
tâm kia cũng chẳng thèm gọi điện thoại về cho cô. Từ lúc Nghệ Tuyền biết
nói, Dương Cẩm Ngưng đã bắt cô bé học thuộc số di động của mình, nhắm
mắt cũng có thể đọc ra, mục đích chính là những khi nhàn rỗi cô bé nhớ tới
mẹ. Dương Cẩm Ngưng cầm lấy điện thoại, vô cùng thất vọng. Để ngăn bản
thân không nghĩ vớ nghĩ vẩn, Dương Cẩm Ngưng lôi mấy đĩa phim ra xem,
vừa xem phim, vừa đọc tiểu thuyết! Đốt thời gian một ngày, cô rốt cục cũng
rất buồn ngủ.

Dương Cẩm Ngưng không nhận điện thoại, Cố Thừa Đông nhíu mày, ôm

con gái ra khỏi nhà.

Tới bệnh viện thì lại đúng lúc bệnh viện đang quá tải vì một nhà hàng gần

đó xảy ra ngộ độc thức ăn, tất cả bệnh nhân đều được đưa đến đây, lại còn
tan nạn xe cộ này nọ.

Bệnh viện kín hết chỗ, ngay cả lối đi nhỏ cũng để không ít giường bệnh.

Cố Thừa Đông vất vả lắm mới mời được một bác sĩ, đến để kiểm tra cho

Nghệ Tuyền. Thấy tiếng khóc của con gái mỗi lúc một nhỏ, anh mới an
tâm. Người xưa có câu “Nhìn người khác đau mình cũng thấy đau” thì cảm
thấy rất buồn cười, nhưng đến lúc anh trải qua mới cảm nhận được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.