BIỆT ĐỘNG SÀI GÒN - CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ - Trang 134

một góc trận địa. Cơ may đã đến. Oanh lao nhanh thùng đạn vào phía trong
trận địa rồi quay trở lại chuyển thùng lựu đạn. Cô trông thấy những toán
địch bị đánh bật trớ lại.

Khói tan bớt, trận địa quang hẳn, là lúc Oanh đã trở về với khẩu B40 của

mình. Nắng đã nhạt từ khi nào nhưng bầu trời Sài Gòn vẫn sôi rạo tiếng
động cơ máy bay và tiếng bom pháo rung dội. Bản hòa tấu hỗn loạn khởi
xướng từ sáng mùng 1 tết như không hề dứt. Điều đó gây thêm niềm phấn
chấn cho các chiến sĩ biệt động. Ai cũng thấy rằng Mỹ, ngụy tại Sài Gòn
đang tiếp tục ăn đòn của quân giải phóng. Sinh lực chiến đấu của các lực
lượng vũ trang vẫn đồi dào.

Riêng Oanh, cô cảm thấy kỳ lạ, không ngờ con người có thể sống còn

sau giờ phút ác liệt như vừa rồi. Sự gay go của trận đánh mà Oanh hình
dung trước khi nhập cuộc khác xa với thực tế biết chừng nào. Những viễn
ảnh trong không khí hừng hực xuống đường với thời cơ "ngàn năm có một",
"vừa chạy vừa mặc áo"... đã không diễn ra. Thực tế mọi việc hầu như không
còn suôn sẻ, ngoại trừ cuộc xâm nhập vào thành phố bằng các trục lộ hợp
Pháp. Nhưng tinh thần và ý chí của mỗi cán bộ chiến sĩ đã chiến thắng sắt
thép tàn bạo của quân thù. Sự dẻo dai, bền bỉ của các chiến đấu viên thật
phi thường.

Trận địa trước cổng số 4 từ đổ nát đến hoang tàn sau những trận kịch

chiến liên tiếp kéo dài trên mười giờ. Địch không chiếm lại được khu vực
đã mất với lực lượng áp đảo đối phương. Chúng dồn lại từng cụm củng cố
đội hình. Bọn chỉ huy đã nhận ra rằng dù có tăng cường binh hỏa lực cũng
khó có thể đánh trốc đối phương ra khỏi một địa hình nhà cửa phức tạp, hơn
nữa trời đã sắp tối.

Lúc này đơn vị chỉ còn hơn 10 tay súng, nhưng một số đã phân tán vào

phố Trương Quốc Dung và mất liên lạc với đơn vị. Họ độc lập tác chiến,
cầm cự với địch trong từng ngôi nhà, góc phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.