Người Trung Quốc xưa thờ những vị thần nào?
Trung Quốc là một quốc gia có nhiều dân tộc với những tập tục văn hóa không giống nhau, các vị thần
được họ tôn thờ cũng có nhiều hình nhiều vẻ. Nói riêng về dân tộc Hán, các vị thần được tôn thờ trong
từng thời kì lịch sử, những tầng lớp xã hội cũng khác nhau.
Nói chung, Thượng đế hay Thiên đế, vị thần cao nhất trong số các vị thần, luôn được tất cả mọi người
tôn thờ. Nhưng trước đời Tống, Thượng đế chỉ có tính chất trừu tượng, không những không có tên gọi,
mà còn không có cả sự tích cụ thể. Người ta chỉ hướng lên trời xanh mà cầu khấn, cúng tế. Về sau mới
có các vị thần cụ thể như Viêm đế, Hoàng đế, Đế Nghiêu và Đế Thuấn được dân chúng tôn thờ, coi
như Thiên đế. Mãi đến đời nhà Minh, Ngọc Hoàng Thượng Đế của đạo Lão mới trở thành hình tượng
cụ thể của Thượng Đế.
Xã thần cũng là một vị thần được thờ cúng. Xã thần vốn cũng có địa vị ngang với Thiên Đế. Từ sau
đời Hán và đời Tấn, địa vị của Xã thần bắt đầu bị hạ thấp xuống, vì người đời xưa cảm thấy rằng thổ
địa quá bao la, vì thế ở các vùng núi rừng xa xôi đều lập đàn riêng thờ Xã thần (gọi là xã đàn) để thờ
cúng riêng. Các xã đàn này về sau lại chuyển dần sang thờ thần Thổ Địa. Do đó vị Xã thần tôn nghiêm
xưa kia cuối cùng trở thành những "ông Địa" có hình tượng buồn cười trong các bộ tiểu thuyết bạch
thoại.
Cao Môi là thần chủ quản các iệc hôn nhân sinh dục. Thời cổ xưa, Nữ Oa sáng tạo ra nhân loại, cho
nên được coi là vị thần này.
Từ đời Hán về sau, do ảnh hưởng của đạo Phật, Quan Âm Tống Tử đã thay thế Nữ Oa.
Môn thần (thần coi cửa) có chức vụ chuyên môn trừng trị các tà ma ác quỷ. Tất cả có hai Môn thần.
Theo truyền thuyết thì hai Môn thần này ở trên núi vùng Đông Hải, ở đấy có gỗ đào, vì thế người đời
xưa dùng gỗ đào để khắc tượng Môn thần.
Táo thần (thần bếp) cũng gọi là Táo vương Bồ tát, bắt nguồn từ việc người đời xưa sùng bái lửa.
Ngoài ra còn có Quan Vũ được thờ làm thần chiến tranh. Tôn Tư Mạc được phong làm thần các vị
thuốc. Lỗ Ban, Lí lão quân, Đỗ Khang, Lục Vũ thì được thờ làm những thần tổ sư của các nghề mộc,
rèn, bán quán rượu, quán trà.
LA DUẪN HÒA