BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 136

chính là tác phong trước sau như một của Chung Minh.

Tô Tử Mặc đột nhiên nói:"Kỳ thật vòng tay này là mẫu thân của ta lưu

cho ta làm đồ cưới."

Chung Minh lắp bắp kinh hãi, " Đây là mẫu thân để lại cho ngươi, đối

với ngươi mà nói khẳng định rất quan trọng, ta càng không thể thu nhận nó
được."

Tô Tử Mặc đẩy vòng tay trở về, "Nhận lấy đi, dù sao vòng tay này là một

đôi, có một cái để lại kỷ niệm là đủ rồi." Nói xong cuốn tay áo lên, trên cổ
tay trắng nõn có đeo một vòng tay giống y như đúc.

Chung Minh trong lòng xúc động, yên lặng thu hồi lại, đeo vào tay.

"Còn cái này nữa," Tô Tử Mặc cầm lấy khăn lụa,"Không phải người nào

cũng đều được ta thêu tặng đâu, không cho phép vứt đi lần nữa, nếu không
ta sẽ rất giận đó."

Chung Minh lúc này mới nhớ tới ban ngày lúc giận dỗi đã ném hư khăn

tay Tô Tử Mặc tặng nàng, nguyên lai Tô Tử Mặc lại vì nàng thêu thêm một
cái, lần này thật lòng cảm thấy có lỗi, cười nói: "Còn tưởng rằng ngươi
chuyên thích thêu mẫu đơn."

Tô Tử Mặc nói:"Muội không biết là mẫu đơn với muội thật tương xứng

sao?"

Bị nàng lấy hoa ẩn dụ, Chung Minh có chút thẹn thùng, vừa định khiêm

tốn nói, ta nào có xinh đẹp đến thế.

Chợt nghe Tô Tử Mặc nói:"Đều toát ra vẻ phú quý."

Chung Minh:"......" Đã muốn thu xong vòng tay, đột nhiên thét lên một

tiếng chói tai, chui cả người vào trong chăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.