BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 155

thể...... Nhưng mà nếu không phải thích, vậy thì làm sao giải thích cái cảm
giác khó tả luôn luôn tồn tại khi đối mặt với Tô Tử Mặc đây? Mà loại cảm
giác này bắt đầu từ khi nào?! Nàng nhớ rõ kiếp trước, các nàng là kẻ thù, ít
nhất là nàng đã đem Tô Tử Mặc trở thành tình địch.

Tô Tử Mặc thấy biểu tình Chung Minh thay đổi liên tục, vừa rối rắm lại

vừa như có chuyện gì khó có thể tin được, càng khẳng định thêm ý nghĩ của
chính mình, người này...... quả thực thú vị, Tô Tử Mặc giương khoé miệng
lên, tươi cười.

Không ngờ bị Chung Minh bắt gặp, nghĩ đến Tô Tử Mặc đang chê cười

nàng, chuyện này xác thực đúng là mất mặt, thẹn quá hoá giận nói:"Ngươi
cười cái gì?"

"Ta có sao?"

Chung Minh nhảy dựng lên,"Ngươi rõ ràng chính là đang chê cười ta!"

Tô Tử Mặc vô tội chớp chớp mắt,"Hình như là muội chiếm tiện nghi của

ta mà?!"

Chung Minh xìu xuống một chút, ngồi trở lại ghế, nhỏ giọng nói:"Ta đã

nói xin lỗi với ngươi."

Tô Tử Mặc nói:"Ta từ nhỏ đến lớn đều chưa bị người hôn qua, nguyên

bản hẳn là giữ cho phu quân, hiện tại lại bị muội đoạt đi, muội nói nên bồi
thường ta như thế nào đây?"

Chung Minh choáng váng, hôn cũng hôn rồi, phải bồi thường như thế

nào, không lẽ để Tô Tử Mặc hôn trở lại?! Nghĩ đến như vậy, mặt nàng lại
đỏ, bình tĩnh rồi mới hỏi:"Ngươi muốn ta làm như thế nào?"

Tô Tử Mặc thật ra không muốn làm khó nàng, chỉ nói:"Ta tạm thời còn

chưa nghĩ ra, trước hết thiếu nợ đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.