BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 156

Trong lúc nhất thời hai người cũng chưa nói chuyện, Tô Tử Mặc thì

không cảm thấy cái gì, nhưng Chung Minh thì lại như đứng đống lửa, như
ngồi đống than. Ở trước mặt Tô Tử Mặc, nàng tựa như một người trong
suốt, bị Tô Tử Mặc nhìn thấu hết, loại tư vị này cũng không mấy dễ chịu,
nàng muốn chạy trốn, bất quá chưa quên còn có chuyện thắc mắc muốn hỏi
Tô Tử Mặc.

"Về chuyện lễ hỏi, ngươi có tính toán gì không?" Chung Minh đánh vỡ

bầu không khí yên lặng, nếu Tô Tử Mặc thật sự cùng nàng cò kè mặc cả,
vậy thì nàng lập tức cùng Tô Tử Mặc phân rõ giới hạn, nữ nhân tâm tình
lạnh bạc như thế, không để ý tới cũng được.

"Hai ngàn lượng bạc một phần cũng không thiếu?"

"Một phần không thiếu".

"Được".

Không nghĩ tới Tô Tử Mặc lại thoải mái như vậy, Chung Minh ngược lại

không thích ứng, có chút không thể tin liền hỏi:"Ngươi đáp ứng sao?"

Tô Tử Mặc cười,"Vì sao không đáp ứng, cũng không phải bạc của ta."

Chung Minh muốn nói ngươi là con dâu Tống gia, lại mới giữ nhiệm vụ

coi quản Tống gia, bất quá rốt cuộc chưa nói ra khỏi miệng, thực ra thân
phận hiện tại của Tô Tử Mặc, nàng một chút cũng không thích, chỉ
nói:"Ngươi không sợ lão phu nhân mất hứng? Ngươi đã chính miệng đáp
ứng lão phu nhân mà?"

Tô Tử Mặc nói:"Nếu là không nên đắc tội một người, ta đây tình nguyện

đắc tội lão phu nhân."

Tim Chung Minh lại đập nhanh một chút, không biết có phải do nàng bị

ảo giác hay không, dường như Tô Tử Mặc không có chán ghét nàng, thậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.