điều kiện được...
Chung Minh nói:"Không sai, cầm phần bạc này, tự đặt mua đồ cưới cho
chính mình, thời điểm xuất giá làm cho xinh đẹp một chút."
Cần Nhi vẫn không thể tin được, giữa ban ngày làm gì có chuyện tốt như
vậy.
Chung Minh cũng nhìn ra nàng đang chần chờ, liền nói:"Có đáp ứng hay
không thì tùy ngươi, ta cho ngươi suy nghĩ một nén nhang, nếu đáp ứng thì
lấy phần bạc này đi."
Không đợi một nén nhang, Cần Nhi chỉ hít sâu hai lần, liền đem bạc cầm
đi, nói:"Ta đáp ứng." Cho dù không gả được cho Tống Tuấn Kiệt, thì bạc
này cũng không thể là giả.
Chung Minh nói:"Tốt, ta biết ngươi là người thẳng thắn, ngày đón dâu,
ngươi mặc y phục cưới chờ ở trà lâu này, kiệu hoa sẽ đến tiếp ngươi." Nói
xong liền muốn đi.
Cần Nhi kêu nàng lại: "Tiểu thư sẽ không sợ ta cầm bạc rồi không lên
kiệu hoa?"
Chung Minh quay đầu cười nói:"Ngươi không ngốc như vậy." Nói xong
mang theo Tri Họa xuống lầu.
Đi ở trên đường, Tri Họa chua chát nói:"Để cho nàng ta thay tiểu thư lên
kiệu hoa đã là tiện nghi nàng ta, vì sao còn phải cho bạc?"
Chung Minh liếc mắt một cái,"Cho ngươi thay nàng thì ngươi có nguyện
ý hay không?"
Tri Họa vội vàng nói:"Đương nhiên không thể."
Chung Minh nói:"nếu cho ngươi hơn hai trăm lượng bạc thì sao?"