BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 22

Chung Minh nghe được ngẩn ra, làm sao tin tưởng, cả giận nói:"Không

có khả năng! Ngươi nói hưu nói vượn!"

Trần lão bản nói:"Nàng cho là năm ngàn lượng trên tay biểu ca từ đâu

mà ra, đó là tiền bán mình của nàng a".

Chung Minh vẫn là không tin, lắc đầu liên tục, nước mắt đi theo lăn

xuống,"Không có khả năng, biểu ca ta sẽ không đối với ta như vậy."

"Nàng không tin? Cho nàng xem cái này." Trần lão bản xuất ra tờ khế

ước kia.

Giấy trắng mực đen, còn có biểu ca tự tay kí tên đồng ý, làm sao Chung

Minh không tin được, chính là như thế nào cũng không thể chấp nhận,"Vì
cái gì? Hắn vì cái gì muốn đem ta bán cho ngươi?"

Trần lão bản nói:"Hôm nay không nói rõ cho nàng hiểu, xem ra nàng sẽ

không chịu ngoan ngoãn theo đại gia, được rồi, dù sao ván đã đóng thuyền,
nay nàng đã muốn là cô nương thuộc Quế Hương Các của ta , ta khiến cho
nàng hoàn toàn hết hy vọng vậy." Tiếp theo liền đem hết sự tình ba tháng
nay của Tống Tuấn Kiệt nói cho Chung Minh, nguyên lai Tống Tuấn Kiệt
căn bản không đi Xuyên Thục buôn bán, mà là vẫn ở kỹ viện Quế Hương
Các nổi danh kinh thành, năm ngàn lượng bạc kia cũng không có cho vay,
mà là tiêu xài trên người một cô nương tên là Như Yên, cho nên năm ngàn
lượng đưa cho nàng không phải hắn kiếm được, mà là tiền hắn đem nàng
bán cho Quế Hương Các, không chỉ như thế, Tống Tuấn Kiệt còn hạ dược
vào rượu, trộm đi sổ sách cùng chìa khoá, bao gồm cả tiền bán mình của
nàng.

Chung Minh mặt xám như tro tàn, nàng không tin biểu ca mà nàng từ

nhỏ đã thích lại có thể nhẫn tâm đến vậy, "Ta không tin, ngươi đem biểu ca
ta đến đây, ta muốn giáp mặt trực tiếp với hắn".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.