BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 312

Tống Tuấn Kiệt nói:"Cái này gọi là kẻ thức thời là người tài giỏi, có đối

thủ như Tần công tử, ta chính là không muốn đáp ứng cũng không được."

Tống Văn Thục cười nói:"không thể nói như vậy, Tần công tử rất tốt,

nhưng Tuấn Kiệt, ngươi cũng có ưu điểm riêng của ngươi, ai biết Minh nhi
của chúng ta liền thích Tần công tử đâu."

Tống Tuấn Kiệt cũng cười cười nói:"Tần công tử nói vì biểu muội, cho

dù táng gia bại sản cũng nguyện ý, ta mặc cảm, nếu so ra, không bằng thức
thời rời khỏi."

Chung Xa Đạt nghe ra ý tứ trong lời hắn, nói:"Chuyện này nói đi nói lại

cũng là chúng ta thất hứa, ngươi yên tâm, ngươi không cưới được Minh
nhi, chúng ta cũng sẽ không để ngươi chịu thiệt."

Tống Tuấn Kiệt chờ những lời này, trước giả khách khí một hồi, đợi cho

Chung Xa Đạt nói thẳng thì hắn sẽ công khai điều kiện, Tống Tuấn Kiệt
mới nói:"Cô trượng kiên trì như thế, chất nhi sẽ không khách khí, năm ngàn
lượng, cho ta năm ngàn lượng, sáng mai ta liền rời đi nơi này."

Tống Văn Thục nghe hắn há mồm liền đòi năm ngàn lượng, trong lòng

lập tức mắng một câu "Lòng tham không đáy!"

Chung Xa Đạt nghe cũng nhướng mày.

Tống Tuấn Kiệt nói:"Cô cô, cô trượng đừng hiểu lầm, ta không phải ham

điểm ấy bạc của các người, chẳng qua ta lần này tới hạ sính, có không ít
người biết chuyện, kết quả tay không mà về, như thế làm sao công đạo,
tránh không được cái chuyện phải bỏ tiền ra bịt miệng người, người ta nói
lời nói con người rất đáng sợ, chuyện này bị đồn ra cũng không yên lòng,
nghe nhầm đồn bậy không biết sẽ đem biểu muội nói thành cái dạng gì,
biểu muội là cô nương chưa xuất giá, thanh danh bên ngoài bị phá hỏng thì
không có lợi cho tương lai của nàng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.