BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 335

Tô Tử Mặc nói:"Tần công tử quá lời rồi, kết giao bằng hữu bất luận

nghèo hèn, chỉ cần tâm đầu ý hợp, đều có thể kết giao."

Lần trước gặp mặt, Tống Tuấn Kiệt ích kỷ đến cả họ Tô Tử Mặc cũng

chưa nói, trước khi tới đây mới nghe Thiệu Thi Dung nói nàng họ Tô, Tần
Viễn Chi cẩn thận hỏi, "Không biết tại hạ có biết được quý danh cô nương
hay không?"

Không ngờ Tô Tử Mặc thản nhiên nói:"Đáng tiếc ta đã lập gia đình, thật

không tốt cùng nam tử kết giao, miễn cho tướng công ta mất hứng, đã gả
cho người ta, xưng hô Tô cô nương dĩ nhiên không thích hợp, phu gia của
ta họ Tống, Tần công tử nên gọi ta là Tống phu nhân".

Tống Tuấn Kiệt vẫn dựng thẳng lỗ tai nghe bọn họ nói chuyện, thấy Tần

công tử thân cao bảy thước, tướng mạo đường hoàng, còn giàu có một
phương, là đối thủ không thể khinh thường, tuy rằng ánh mắt Tô Tử Mặc
rất cao, nhưng nói không chừng cũng có thể coi trọng tên kia, hắn cũng
không muốn bị cắm sừng trên đầu, nghe Tô Tử Mặc nói như thế, nhất thời
liền yên lòng.

Tần Viễn Chi tự nhiên nghe ra ý cự tuyệt trong lời Tô Tử Mặc, vội

nói:"Tô cô nương không cần hiểu lầm, tại hạ cũng không có ý gì, tại hạ
nghe nói cô nương là tài nữ danh chấn kinh thành, trong lòng thập phần
ngưỡng mộ, mới cả gan đến gần, qua không lâu ta cũng phải đi kinh thành
vấn an gia tỷ, hy vọng đến lúc đó có thể gặp lại cô nương."

Tô Tử Mặc cố ý nhìn về phía Tống Tuấn Kiệt, tựa hồ là trưng cầu ý kiến

của hắn.

Tống Tuấn Kiệt hiểu ý đi qua, muốn vỗ vai Tần Viễn Chi, tiếc rằng hắn

còn chưa kịp đụng đến đầu vai Tần Viễn Chi đã bị né đi, thực rất mất mặt,
liền nói:"Phu nhân ta mới vừa rồi đã nói rất rõ ràng, nàng là người có gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.