BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 498

cái lưỡi ngọt thơm của Chung Minh, ngay cả tâm tư cũng đều trở nên mềm
mại theo.

Ngực Chung Minh kịch liệt phập phồng, Tô Tử Mặc nhiệt tình cơ hồ làm

cho nàng không chịu nổi, Tô Tử Mặc cái gì cũng chưa làm, chẳng qua chỉ
mới hôn nàng mà thôi, Chung Minh lại cảm giác nàng sắp đến rồi. Chung
Minh cảm thấy có chút mất mặt, cũng may Tô Tử Mặc vẫn chưa phát giác,
cái hôn của Tô Tử Mặc tuy tuyệt diệu, nhưng nàng vẫn thấy không đủ, có
những thứ không thể dùng ngôn từ biểu đạt, chỉ có thể dùng hành động,
Chung Minh trực tiếp nắm tay Tô Tử Mặc đặt lên bầu ngực mềm mịn của
nàng, thể hiện rõ ràng ý tứ.

Tô Tử Mặc thông minh sắc sảo, sao có thể không rõ ý tứ Chung Minh,

huống chi có một số việc không thầy dạy cũng tự thông suốt, nàng đã nếm
Chung Minh đến ngon miệng, cho dù Chung Minh không ám chỉ, nàng
cũng không tính thu tay lại, nhẹ nhàng xoa nắn vài cái, khoả mềm mại
trong lòng bàn tay lập tức trở nên đầy đặn, điểm ở chính giữa càng đứng
thẳng lên thấy rõ. Tô Tử Mặc mỉm cười nhìn Chung Minh, đáy mắt lộ vẻ
ôn nhu, "Minh nhi, muội quá nhạy cảm".

Chung Minh cũng thấy khó hiểu, từ khi nào thì nàng trở nên mẫn cảm

như vậy, trước kia lúc ở bên biểu ca, cũng phải đến thời điểm cuối cùng
mới có chút cảm giác, mà hiện tại Tô Tử Mặc lại dễ dàng thiêu đốt nàng.
Chung Minh ra vẻ đáng thương mong đợi nhìn Tô Tử Mặc, thân thể khó
nhịn vặn vẹo, "Mặc tỷ tỷ", thanh âm yếu ớt êm ái nói không nên lời, rõ ràng
chính là động tình rồi.

Tô Tử Mặc mang ý cười càng sâu, không hề đáp lại lời nào, nhỏ vụn hôn

dọc theo cổ nàng đi xuống, dừng ở xương quai xanh tinh xảo, lúc mạnh lúc
nhẹ gặm nhấm, trên da thịt trắng nõn lập tức có nhiều hơn một cái ấn ký đỏ
hồng rõ nét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.