BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 55

thể tốn bao nhiêu bạc, huống chi hắn còn cố ý mang nhiều ngân lượng một
chút khi xuất môn, đáng tiếc hắn vẫn là coi thường Chung Minh rồi.

"Cái này, cái này, còn có cái này", Chung Minh lấy ra một đống y phục,

"Tốt lắm, đóng gói hết thảy mấy cái này".

"Này, này, còn có này", Chung Minh lấy ra mấy thứ không chớp mắt ở

một cửa tiệm vật phẩm trang sức, "Lấy đi, đều do hắn chi trả".

May mà Tống Tuấn Kiệt dẫn Chung Minh đi không phải cửa tiệm quý

nhất kinh thành, nếu không đừng nói hai trăm lượng, chính là hai ngàn
lượng cũng không đủ cho Chung Minh tiêu xài, mắt thấy bạc trong hầu bao
càng ngày càng ít, mặt Tống Tuấn Kiệt có chút không nhịn được.

Chung Minh tất nhiên xem ở trong mắt, trong lòng cười lạnh, bất quá

mới xài từng ấy bạc của ngươi mà ngươi đã có bộ dáng như thế, phải biết
rằng kiếp trước chỉ cần hắn mở miệng, ít thì mấy trăm nhiều thì cũng mấy
ngàn lượng bạc, mặt mày nàng cũng không nhăn chút nào đã cho hắn
mượn.

Mắt thấy mặt trời sắp lặn, Chung Minh hưng trí cũng hết, liền không tính

tiếp tục khó xử hắn, quyết định hồi phủ.

Tống Tuấn Kiệt thở phào một hơi, nếu Chung Minh mua tiếp nữa, chỉ sợ

phải sai người về phủ lấy bạc, hắn trong lòng sớm có kế hoạch, ân cần
nói:"Ta cùng với vài bằng hữu đã hẹn buổi tối cùng nhau ăn cơm, chỗ đó
cách nơi này không xa, muội hồi phủ cũng không có chuyện gì làm, không
bằng đi chung đi".

Chung Minh mí mắt cũng chưa nâng, thản nhiên nói:"Ta mệt mỏi.".

Tống Tuấn Kiệt vội nói:"Vậy càng phải tới đó trước nghỉ chân một chút,

nghỉ khoẻ rồi thì trở về cũng không muộn".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.