BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 583

bẩn che ở trước mặt nàng, mới vừa rồi lão vẫn ngồi xổm cách đó không xa,
nàng chỉ nghĩ lão là khất cái ăn xin bên đường mà thôi.

Lão giả liên tục nói ba tiếng "Bán", còn đoạt ngân phiếu cùng cây trâm

trong tay Thiệu Thi Dung.

Thiệu Thi Dung nổi giận, "Rõ như ban ngày, ngươi dám trước mặt mọi

người cướp bóc!". Nơi này cách cổng kinh thành không xa, chỉ cần hô to
một tiếng, thị vệ gác thành sẽ lại đây.

Lão nhân vội nói: "Cô nương đừng kêu lên, ta cùng San nhi là một

đường". Nói xong kéo nàng kia đến trước mặt Thiệu Thi Dung, "Cô nương
xuất bạc mua San nhi, San nhi đã muốn là người của cô nương".

Thiệu Thi Dung choáng váng, hỏi: "Ngươi là người nào?".

Lão nhân nói: "Ta là thân thích của nàng, cô nương cứ mang San nhi đi

đi, hậu sự của cha San nhi, ta thay nàng xử lý là được".

Thiệu Thi Dung hồ nghi nhìn nữ tử gọi là "San nhi", chỉ thấy nàng rủ

mắt xuống, không có phủ nhận lời lão giả nói, Thiệu Thi Dung tốt xấu gì
cũng là khuê nữ của Huyện thái gia, từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất chuyện
nha môn, ẩn ẩn nhìn ra manh mối, "Không phải các ngươi đã thông đồng
tốt với nhau từ trước đó chứ, lập mưu lừa người khác a?".

Lão nhân vội phủ nhận: "Đương nhiên không phải". Nói xong lấy trong

lòng ra một tờ giấy đưa cho Thiệu Thi Dung, "Bạc lưu lại, cô nương cứ
mang người đi".

Thiệu Thi Dung mở ra, là khế ước bán thân, phía trên có viết tên Hàn

Thu San, hẳn chính là vị cô nương San nhi trước mặt, giấy trắng mực đen
không sai được, chẳng qua chuyện này thoạt nhìn phi thường quỷ dị, hơn
nữa lão nhân không giống người tốt, San nhi cô nương không lẽ là bị lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.