BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 602

nhau, Tống Tuấn Kiệt chỉ sáng rực mắt rồi thôi không có bày trò gì, xem ra
Hàn Thu San hẳn là sẽ không thay đổi thành Hàn di nương, điều này làm
Chung Minh rất là vui mừng, Tống Tuấn Kiệt bớt phá hư một cô nương tốt.

Gió êm sóng lặng trôi qua từng ngày, chỉ có một người gấp đến độ muốn

treo cổ tự sát.

Mã Nguyệt Nga bị người ta lừa gạt, lấy gia sản trong nhà cho vay nặng

lãi, không nghĩ tới bạc bị người cuỗm chạy mất, vốn không thu về được,
nếu chỉ là tiền riêng của ả thì không nói, đàng này ả thừa lúc lão phu nhân
bệnh nặng trên giường, lục lọi cái rương bằng gỗ đàn trong phòng lão phu
nhân, bỏ một ít giấy Tuyên Thành và tảng đá vào đó, trộm long tráo
phượng đổi lấy ngân phiếu trang sức bên trong rương, ả vốn là muốn kiếm
một ít lời, nhưng giờ cái gì cũng không có. Hai ngày nay lão phu nhân động
tâm tư, muốn đặt cho chính mình một quan tài gỗ lim vàng tốt nhất, còn
muốn làm thêm vài món thọ phục, chỉ vì bệnh tình càng nặng, không thể
xuống giường, người bên ngoài không ai dám động vào rương đồ của bà,
việc này mới tạm thời mắc cạn, chẳng qua tránh được một lần không thể
tránh được lần sau, tóm lại cũng đến lúc mở rương, khi đó mọi chuyện sẽ
bại lộ, Mã Nguyệt Nga là người không có đầu óc, nếu ả có chút đầu óc thì
đã không mắc lừa, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể tìm nhi tử là Tống Tuấn Kiệt
để thương lượng, hy vọng lão phu nhân niệm tình Tống Tuấn Kiệt mà tha
cho ả một lần.

Hôm nay Tống Tuấn Kiệt mới từ bên ngoài trở về, Mã Nguyệt Nga đã ở

cửa chờ hắn, kéo hắn đến góc hẻo lánh nói chuyện.

"Tuấn Kiệt, cha ngươi mất sớm, vẫn đều là mẹ con chúng ta sống nương

tựa lẫn nhau, nương dưỡng ngươi lớn như vậy thật không dễ dàng a".

Tống Tuấn Kiệt chỉ cảm thấy kỳ quái, nhíu mày hỏi: "Nương, đang yên

lành nói chuyện này để làm gì?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.