BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 613

Tống Tuấn Kiệt hành vi quỷ dị, Tô Tử Mặc cũng hoài nghi là hắn, bất

quá bắt trộm phải có tang chứng, nếu không có, Tống Tuấn Kiệt khẳng định
sẽ không thừa nhận, vả lại nhiều tiền như vậy luôn phải có chỗ cất, không
biết là bị Tống Tuấn Kiệt giấu rồi, hay đã bị hắn tiêu xài hết, cần phải từ từ
điều tra, Tô Tử Mặc kêu Chung Minh trước đừng để lộ ra, tránh đả thảo
kinh xà.

Hai người đang chuẩn bị ngủ, Tống Văn Thục tìm đến Tô Tử Mặc.

Tống Văn Thục đã biết quan hệ của các nàng, đêm hôm khuya khoắc hai

nàng lại ngủ cùng phòng, Tô Tử Mặc cảm thấy thật quá xấu hổ.

Chung Minh thì không sao cả, thoải mái mở cửa ra.

Tống Văn Thục nhìn thấy Chung Minh cũng ngoài ý muốn, chẳng qua vì

chuyện phiền lòng của lão phu nhân, làm gì còn hơi sức để ý tới chuyện các
nàng, đương nhiên không thể làm bộ như cái gì cũng chưa thấy, hơn nữa
Chung Minh chỉ mặc trung y, mặc dù không có người ngoài ở đây, nhưng
nào có bộ dáng ý tứ nữ nhi gì nữa chứ.

"Chỗ này là hai ngàn lượng ngân phiếu, mua cho lão phu nhân mấy loại

nhân sâm tốt nhất đi", Tống Văn Thục đặt xấp ngân phiếu vào tay Tô Tử
Mặc.

Tô Tử Mặc chối từ nói: "Có thể nào lại dùng bạc của cô cô".

Tống Văn Thục cười lạnh, "Ta là Tống gia gả đi ra ngoài, chẳng lẽ ta còn

không rõ của cải Tống gia, có lấy ra hết cũng không đủ mua mấy cái nhân
sâm, lão phu nhân thì có cất giấu chút ít, khổ nỗi bị người đánh cắp, tên
gian tặc này, không ra khỏi cửa Tống gia được đâu, cứ chờ xem, hồ ly thì
cũng đến lúc lòi đuôi. Ta đưa bạc ra cũng không vì Tống gia, lúc trước lão
gia tử đoạn tuyệt quan hệ cha con với ta, ta cùng cái nhà này cũng đã chặt
đứt, bất quá niệm tình lão phu nhân sinh ta dưỡng ta, thôi thì cố gắng làm
tròn nữ nhi hiếu đạo". Nói xong liếc nhìn Chung Minh một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.