BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 665

Mạnh Trầm Xuân là đại phu, tự nhiên biết Trần lão bản bị thương nặng

đến mức nào, không nghĩ tới là bị nữ tử trước mắt gây thương tích, xem
tuổi nàng không lớn, tâm địa lại ác độc đến vậy, tuy có diện mạo khuynh
thành, lại làm người ta không thể nào thưởng thức, chỉ khách khí hướng
nàng gật gật đầu.

Chung Minh nghe Tô Tử Mặc giới thiệu nàng như vậy, tâm đột nhiên

trầm xuống, nàng nghe ra sự sơ sài trong lời Tô Tử Mặc nói, trải qua việc
này, Tô Tử Mặc đối với nàng quả nhiên không giống trước nữa. Vẻ mặt
Chung Minh dại ra, hoàn toàn không để ý tới chủ nhà đang bắt chuyện.

Mạnh Trầm Xuân cũng không để ý, lại quay đầu qua nói với Tô Tử Mặc:

"Thương thế người này dưỡng tốt sẽ khỏi hẳn, chẳng qua trên người có một
chỗ bị đứt đoạn, sợ là khó khăn rồi".

Tô Tử Mặc hiểu được lời hắn nói có ý gì, càng khẳng định Chung Minh

đã bị người này vũ nhục qua, nếu không cũng không tuyệt tình đến mức
vừa ra tay đã cắt ngay vận mệnh người nọ, nói: "Ngươi lo để ý cứu người,
về phần hắn, biết càng nhiều chỉ càng phiền toái, đợi cho người nọ tỉnh,
ngươi chỉ nói có người thiện tâm đi ngang qua cứu hắn là được, những thứ
khác hắn không cần biết".

Mạnh Trầm Xuân lộ vẻ lo âu, Chung Minh và Tô Tử Mặc là nhị nữ đồng

phu, người lại do Tô Tử Mặc đưa tới, xem ra Tô Tử Mặc khó thoát khỏi có
liên quan đến việc này.

Tô Tử Mặc biết hắn suy nghĩ cái gì, "Ngươi không cần lo lắng cho ta, ta

cùng với người này không oán không cừu, còn ra tay cứu giúp, có thể xem
như ân nhân cứu mạng, hắn sẽ không làm khó ta".

Mạnh Trầm Xuân gật gật đầu, "Như thế thì ta an tâm, từ sau khi ngươi

xuất giá, ta vẫn chưa từng đăng môn bái phỏng, không trách ta là tốt lắm
rồi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.