BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 830

Chung Minh hồi hương đã là chuyện hai năm sau, Thương Đồng trấn

vẫn phồn vinh như trước, cửa tiệm Chung ký cũng tăng thêm kha khá,
Chung Minh nhìn thấy cảnh vật quen thuộc hết thảy cảm xúc bắt đầu khởi
động nhưng nàng không có biểu tình gì nhiều, ở bên ngoài hai năm, tính
tình nàng đã trở nên trầm ổn, không hề ngang ngược, buồn vui giận dữ gì
cũng không hiện ra ngoài mặt như trước nữa.

Cổng chính Chung phủ rộng mở, hai đầu sư tử bằng đá ngoài cửa, bảng

hiệu được quét nước sơn mới màu vàng, có vẻ rất khuếch trương đại khí
nhưng mà không hề có một tên thủ vệ nào.

Chung Minh đang buồn bực, thì thấy một tiểu cô nương ba bốn tuổi tết

hai bím tóc, tung tăng từ bên trong đi ra, đến trước mặt Chung Minh, ngẩng
đầu hỏi với chất giọng non nớt ngây thơ: "Người là ai?".

Chung Minh nghĩ sơ một chút, liền đoán được thân phận tiểu cô nương,

ngồi xổm xuống, cười nói: "Con là Y Y, đúng hay không?".

Chung Y Y lập tức mang vẻ mặt kinh ngạc nói: "Làm sao người biết, Y

Y chưa từng gặp qua người".

Chung Minh vừa muốn nói chuyện, thình lình nghe một thanh âm mềm

mại, "Y Y, sao con một mình chạy ra đây?". Tim nàng đột nhiên nhảy dựng,
Chung Y Y vừa lúc chặn tầm mắt của nàng, mà Chung Minh cũng không
có dũng khí ngẩng đầu nhìn người đứng phía sau Chung Y Y.

Chung Y Y xoay người bỏ lại Chung Minh, bổ nhào vào lòng người vừa

tới, làm nũng nói: "Nương, tỷ tỷ xinh đẹp kia nhận thức Y Y, nhưng Y Y
không biết nàng".

Tô Tử Mặc ôm lấy Chung Y Y, nói: "Y Y ngoan, nàng không phải tỷ tỷ

xinh đẹp, Y Y hẳn nên kêu nàng là nương". Tuy là cùng Chung Y Y nói
chuyện, ánh mắt lại dừng trên người Chung Minh, đôi mắt ôn nhu long lanh
ngấn nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.