BIỂU TƯỢNG THẤT TRUYỀN - Trang 845


Langdon khạc thêm một chút chất lỏng. Cơn buồn nôn trào lên, anh cố hít
ngược lại. Không khí lạnh theo đó tràn đầy phổi, Langdon tưởng đâu mình là
đứa trẻ sơ sinh đang hít lấy hơi thở đầu tiên. Thế giới này thật đau khổ. Anh
chỉ muốn quay trở lại nơi anh vừa sinh ra.


Chẳng biết thời gian trôi qua lâu hay chóng, Langdon nhận thấy mình đang
nằm nghiêng trên sàn nhà cứng, người quấn trong chăn và khăn bông. Một
gương mặt quen thuộc đang nhìn xuống anh… nhưng không còn quầng sáng
chói loà nào nữa. Những tiếng lầm rầm xa xăm như cầu kinh vẫn vơ vẩn
trong tâm trí anh.

Verbum significatium… Verbum omnificum…

- Giáo sư Langdon, - ai đó thì thào - ông có biết mình đang ở đâu không?


Langdon yếu ớt gật đầu, và vẫn ho sù sụ.


Nhưng quan trọng là, anh bắt đầu thông suốt chuyện gì đã diễn ra tối nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.