BÌNH AN CỦA ANH - Trang 112

Thẩm Hi Tri không nghe nổi nữa, lòng tràn đầy tức giận, xoay người

đi xuống lầu.

Qua lời kể của Hứa Đống, anh biết kẻ gây chuyện hôm nay là ai, trước

khi Tiểu Hoa đến đây bọn họ có chơi cùng nhau. Thẩm Hi Tri đến gõ cửa
một nhà, gọi: “Cung Lượng, đến nhà tao chơi game không?”

Cả khu chung cư chỉ có con trai giám đốc Thẩm có máy tính.

Buổi chiều mới đi chơi net chưa đã ghiền, Cung Lượng liền năn nỉ mẹ

cho đi chơi, mẹ cậu ta vừa nhìn thấy Thẩm Hi Tri liền đồng ý, Thẩm Hi Tri
là đứa trẻ gương mẫu nhất trong khu chung cư này.

Cung Lượng còn mang cho Thẩm Hi Tri một chai coca, hớn hở hỏi:

‘Chơi game gì? Đua xe tăng không?”

Cậu ta thoải mái như vậy, hoàn toàn không biết Tiểu Hoa đang phải

trải qua những chuyện gì. Thẩm Hi Tri bốc hỏa, không dẫn Cung Lượng về
nhà, mà chỉ một nhà kho tối dưới lầu, nói: “Tao đi lấy ít đồ, mày đi cầm
giúp tao.”

Cung Lượng đâu có ngờ sẽ bị đánh một trận trong nhà kho chứ?

Người đánh lại còn là tấm gương điển hình như Thẩm Hi Tri nữa.

Hai người đều cao ngang đầu nhau, về lý mà nói thì đánh cũng không

phân thắng bại, nhưng nắm đấm đầu tiên của Thẩm Hi Tri đã làm cho Cung
Lượng choáng váng không biết trời biết đất gì nữa, sau đó ngồi lên bụng
Cung Lượng, nắm đấm liên tiếp rơi xuống, chuyên chọn chỗ nhiều thịt mà
đấm. Cung Lượng gào lên như heo chọc tiết, nhưng tiếng gào chìm trong
tiếng khóc của Tiểu Hoa.

Mỗi một nắm đấm rơi xuống, Thẩm Hi Tri dường như có thể nghe

thấyTiểu Hoa nức nở: “Bà không phải mẹ tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.