BÌNH AN CỦA ANH - Trang 125

Vành tai Tiểu Hoa đỏ đến chảy máu, sưng lên, cô nói: “Dù đuổi con đi

con cũng gọi bà ta là dì, bà ta không phải mẹ con.”

Hứa Kiến Quốc chỉ ra cửa rống lên: “Mày cút đi cho tao!”

Tiểu Hoa để khăn lau bàn với chén cơm xuống, đeo cặp đi ra ngoài.

Hứa Đống nhìn thấy chị đi lại khóc to hơn nữa, thở không ra hơi đẩy mẹ ra,
không cho mẹ chạm vào cậu bé. Hứa Kiến Quốc khỏe hơn, một tay ôm
Hứa Đống một tay nhét nhiệt kế vào dưới nách cậu. Tiểu Hoa đứng ngoài
cửa nhà họ Hứa nhìn tia chớp lóe qua bầu trời, nghe tiếng khóc của em trai
dần nhỏ đi, ôm cặp sách ngồi trên bậc thang. Ầm ầm, một tiếng sấm vang
lên, một lát sau mưa rơi xuống, không khí cũng lạnh hơn.

***

Đèn hành lang tắt ngóm, lầu ba tối như bưng, bỗng nhiên cửa nhà đối

diện hé ra tia sáng, có người đi ra rồi đóng cửa lại. Lờ mờ có thể thấy người
kia tựa vào tường, lẳng lặng nhìn Tiểu Hoa ngồi ôm cặp sách đối diện. Tiểu
Hoa cúi đầu, người cô không muốn gặp nhất bây giờ chính là anh.

Trong bóng đêm có một chấm đỏ sáng lên, không khí ngập mùi khói

thuốc, Tiểu Hoa sững sờ, không biết phải làm sao. Là Thẩm Hi Tri ư? Là
Thẩm Hi Tri lúc nào cũng sạch sẽ nghiêm túc ư?

Anh học hút thuốc từ bao giờ? Tạo sao anh phải hút thuốc? Tim Tiểu

Hoa đập thình thịch, chợt thấy anh ngày càng cách xa cô, xa đến lạ.

Đèn hành lang chợt sáng lên, ánh sáng bất ngờ xuất hiện làm Tiểu Hoa

hoa mắt, cô nheo mắt lại, thấy Thẩm Hi Tri không biết khi nào đã đứng
cạnh cô. Hai người nhìn nhau một giây rồi vội vã tránh ánh mắt đối
phương. Hứa Đống trong phòng vẫn còn khóc, lúc này không gọi chị nữa,
mà nói: “Cục cưng khó chịu.”

Thẩm Hi Tri mở miệng trước anh hỏi: “Em trai sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.