BÌNH AN CỦA ANH - Trang 166

Thiếu niên mặc dù chiếm thượng phong nhưng lại chẳng vui vẻ gì, nói

khẽ: “Em cứ mặc kệ chuyện nhà anh đi.”

Tiểu Hoa nắm chặt tay: “Mặc kệ thì mặc kệ, em không quan tâm

chuyện của anh nữa, anh vui chưa!”

Biết cô đang tức giận, nhưng thiếu niên lại không dám ngẩng đầu lên.

Bóng dáng Tiểu Hoa dần dần khuất xa.

Con chó nhỏ nức nở, ánh mắt nhìn chằm chằm về hướng Tiểu Hoa đi,

Thẩm Hi Tri trầm mặc trong chốc lát, bỗng nhiên ôm lấy con chó nhỏ đuổi
theo. Từ cửa đến dọc đường đi đều có vết máu, không còn gì nghi ngờ nữa,
là của cô.

Từ nhỏ đến lớn Thẩm Hi Tri chưa từng hoảng hốt như vậy bao giờ,

nhưng lại không cách nào tìm được Tiểu Hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.