BÌNH AN CỦA ANH - Trang 25

Sau đó, tía lại đuổi cô ra ngoài, dặn: “Không được chạy lung tung.”

Cô thấy mắt tía đỏ lên, ngoan ngoãn gật đầu: “Không chạy lung tung.”

Trên bệ cửa có giắt một cái lá sen lớn, là mấy ngày trước cô đòi nội

hái cho mình, lá sen rất to, có thể làm thành cái nón chóp nhỏ, nhưng vì để
mấy ngày rồi nên đã vàng úa. Tiểu Hoa đội cái nón chóp nhỏ ấy lên đầu, đi
đến chuồng gà ngồi xổm xuống, vươn tay nhỏ bé sờ sờ, lấy ra hai quả
trứng, cô nâng niu trong lòng bàn tay, hỏi gà mẹ: “Sau hai mươi là gì?”

Gà mẹ nhìn cô một cái, cục tác kêu.

Cô nói: “Không biết à? Vậy thôi, để bữa sau hỏi nội.”

“Không hỏi được nữa đâu.” Cậu bé đi đến, tay cầm một cây dù nhỏ

màu xanh.

“Tại sao?” Tiểu Hoa ngẩng đầu lên, cái nón chóp trên đầu rơi xuống.

“Nội mày đi rồi.”

“Không đi.” Tiểu Hoa lắc đầu, chỉ vào trong phòng nói, “Nội đang ở

trong đó, đang ngủ.”

“Không phải vậy.” Cậu nói, “Bà chết rồi.”

Tay Tiểu Hoa vẫn giơ lên, đầu óc lại không theo kịp, “Chết là cái gì?”

Cậu nói: “Có nghĩa là đi, không bao giờ gặp lại nữa.”

Thật ra cậu cũng không hiểu lắm, nhưng ba nói với cậu như vậy. Vừa

nãy cậu qua nhìn một chút, thấy nội của Tiểu Hoa trông thật đáng sợ, nằm
cứng đơ trên giường, mặt xanh trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.