BÌNH AN CỦA ANH - Trang 320

Hơi thở ấm áp của anh lướt bên tai Tiểu Hoa, anh rất tức giận, nhưng

anh chỉ có thể kìm nén.

Tiểu Hoa bị sốt khó chịu, mê man nghe anh nói: “Em chờ anh, bốn

năm nữa anh sẽ quay về.”

Nước mắt Tiểu Hoa rơi xuống, bốn năm ư, bốn năm… thật lâu thật

lâu…

Thẩm Hi Tri cúi đầu nhìn cô, hỏi: “Như vậy được không? Anh thề cả

đời này chúng ta chỉ cách xa bốn năm thôi, bốn năm nữa chúng ta nhất định
làm việc cùng nhau, dù phải ăn máng khác cũng đi cùng nhau, sẽ không rời
xa nữa, cả đời ở bên nhau.”

Tiểu Hoa vùi mặt vào gối, lặng lẽ khóc.

Lịch sử tiếp tục tái diễn, những người thân yêu của cô sẽ lần lượt bỏ

đi, cảm giác này, đau đớn quá…

***

Ngày Thẩm Hi Tri đi Tiểu Hoa trốn học, nhờ bạn cùng phòng điểm

danh hộ, cô chạy theo anh, túm được vạt áo Thẩm Hi Tri.

Anh cười: “Cứ tưởng em không đến tiễn anh chứ.”

Tiểu Hoa không nói gì, cả đường đi vẫn nắm lấy vạt áo anh, từ đại học

Bắc Thành đến sân bay, gửi hành lý rồi tìm ghế ngồi chờ.

Sân bay còn lớn hơn nhà ga nữa, người cũng đông hơn, người qua lại

ở đây không giống như người ở nhà ga. Cô không nên tức giận, cô hiểu rõ.
Hôm qua cô một mình đi tìm anh Hạt thông, Hạt thông nói: “Hi Tri làm thủ
tục nghỉ học xong hết rồi, không đi học nữa, vậy mà ngày nào cũng chen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.