BÌNH AN CỦA ANH - Trang 340

Vì trường học bên kia có việc nên Thẩm Hi Tri về muộn hơn 1 tuần.

Một tuần lại tích góp bao nhiêu bụi bẩn? Tiểu Hoa lại quét dọn lần nữa, lần
này cô không dám ngủ trong phòng anh, sợ phải nghe những gì không nên
biết.

Lương Nhu đi rồi, để lại một bức thư trong phòng khách. Ngày Thẩm

Hi Tri về không thấy Tiểu Hoa cười, cô chỉ đưa cho anh phong thư đó. Anh
kéo cô ngồi xuống cạnh mình, đọc thư, nói: “Mẹ anh tới đây à?”

“Ừ.” Tiểu Hoa gật đầu.

Anh nói: “Mẹ anh bảo rất nhớ anh, nói rảnh rỗi đi thăm mẹ.”

Tiểu Hoa lại gật đầu.

Anh xoa đầu cô: “Sao thế? Gặp anh không vui à?”

Tiểu Hoa lắc đầu: “Làm gì có.”

Hứa Đống cùng Bạo Bạo chạy qua, cậu đã lớn nên Thẩm Hi Tri không

ôm cậu nữa, chỉ ôm Bạo Bạo thân thiết. Hứa Đống lớn rồi, da mặt mỏng
nên cũng chẳng còn giơ tay đòi anh hai ôm nữa, mà nói: “Giày của em
đâu?”

Thẩm Hi Tri ném cho cậu một cái hộp, nói: “Trong vòng một tiếng

đồng hồ không được xuất hiện trước mặt anh, anh có chuyện cần nói với
chị em.”

“Tuân mệnh!”

Hứa Đống đi rồi, chỉ còn lại đôi tình nhân bé nhỏ tình cảm thắm thiết

xa cách lâu ngày.

Thẩm Hi Tri kéo tay Tiểu Hoa muốn ôm cô ngồi lên đùi mình, nhưng

Tiểu Hoa lùi lại, nói: “Em ngồi đây là được, nóng lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.