BÌNH AN CỦA ANH - Trang 353

Tiểu Hoa nhìn quanh, thấy trong màn đêm thoáng có bóng người,

dáng người rất cao, đang chạy chầm chậm, trong tay cầm sợi dây thừng,
một con chó to chạy trước.

Chỉ liếc qua một giây, Tiểu Hoa không nhìn nữa, kéo vali nặng trịch

vào thang máy.

Sau khi có việc làm cô dọn khỏi khu chung cư, khi đó khu trung tâm

phầm mềm mới xây xong, phòng ở xung quanh không đắt lắm, cô hỏi ý
kiến Mạc Kỳ rồi mua trả góp một căn hộ.

Về đến nhà chuyện đầu tiên là tắm rửa, tắm xong quấn tóc ướt lại,

uống một lon bia lạnh, sau đó có thể nằm lăn ra ngủ không biết trời biết đất
gì nữa. Nhưng lại không được như ý, vì chó vẫn sủa mãi như thế.

Mình nhớ nhà đối diện không có ai ở mà? Tiểu Hoa lau bọt bia nơi

khóe miệng, mở cửa ra xem.

Đúng là tiếng chó sủa từ nhà đối diện, cô càng đến gần càng nghe rõ

hơn, Tiểu Hoa nhấn chuông cửa, người bên trong không mở cửa mà nói
vọng ra: “Có chuyện gì thế?”

Tiểu Hoa nói: “Nhà anh ồn quá, ảnh hưởng đến chuyện nghỉ ngơi của

tôi, xin giữ yên lặng.”

Người bên trong không nói gì, ngay cả chó cũng thôi sủa. Tiểu Hoa

hài lòng, định về nhà ngủ. Nhưng cô vừa xoay người thì cánh cửa sau lưng
liền mở ra, đầu tiên là một con chó bước ra, mình dài còn bốn chân ngắn
ngủn, một con mắt đeo băng đen giống như hải tặc, con mắt còn lại mở to,
trông cũng dễ thương.

Tiểu Hoa cứ tưởng mình nhìn lầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.