BÌNH AN CỦA ANH - Trang 397

Thẩm Hi Tri lắc đầu: “Trước đây em còn nhỏ, chỉ cần phạt đứng là

được, mấy năm nay anh không ở đây em lại đi bắt nạt chị em, có đánh một
trận cũng không quá.”

Dứt lời, một đấm nện vào mặt Hứa Đống.

Hứa Đống hét lên, đứng im không dám chạy, để im cho Thẩm Hi Tri

đánh. Thẩm Hi Tri đánh rất mạnh, đè mặt mà đánh, làm mặt Hứa Đống
biến thành quầng đỏ quầng xanh.

Hứa Đống nước mắt lưng tròng: “Anh hai nhẹ một chút, ui da, anh

rể!...”

Đánh xong, Thẩm Hi Tri vừa sửa lại tay áo vừa nói: “Chị em vất vả vì

em như thế, sau này đừng bao giờ để anh thấy chuyện thế này xảy ra nữa,
nếu không, hậu quả thế nào biết rồi đấy!”

Hứa Đống che mặt đi theo anh về nhà, hít hít mũi nói: “Em biết rồi.”

***

Hai người một trước một sau lên lầu, Tiểu Hoa đứng ngoài cửa chờ

bọn họ, thấy Hứa Đống cúi đầu đi vào, hỏi Thẩm Hi Tri: “Anh đánh nó à?”

Thẩm Hi Tri ừ một tiếng: “Đánh nó đấy, sao vậy? Không được à?”

Tiểu Hoa không nói gì.

Thẩm Hi Tri vẫn còn giận, hỏi cô: “Sao nó lại biến thành thế này?”

Tiểu Hoa suy nghĩ một lát, cảm thấy mình cũng có một phần trách

nhiệm. Hứa Đống từ bé đã thấy cô liều mạng học tập, trong lòng rất sợ,
những năm quan trọng thì cô lại ít khi về nhà, qua điện thoại không thể
quản lí nó được, sau này Hứa Đống thi vào trường trung cấp, tốt nghiệp
xong cứ chơi bời lêu lổng như vậy. Cô tìm việc làm cho nó nhưng lại không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.